BA SÀM

Cơ quan ngôn luận của THÔNG TẤN XÃ VỈA HÈ

1153. Bà Clinton bố trí mở rộng NATO châu Á để kiềm chế Trung Quốc

Posted by adminbasam trên 21/07/2012

Eurasia Review

Clinton bố trí mở rộng NATO châu Á để kiềm chế Trung Quốc

Tác giả: Rick Rozoff

Người dịch: Đỗ Quyên

Ngày 16-7-2012

Từ Paris, vị thống đốc toàn cầu, đại diện toàn quyền của siêu cường quân sự duy nhất của thế giới, đã bắt đầu một chuyến công du hai tuần đến các tỉnh lỵ thuộc đế quốc của bà, cả cũ lẫn mới, ở châu Á và Trung Đông, vào ngày 5 và 6 tháng 6, khi bà lên án Nga và Trung Quốc là đã không tham gia hội nghị “Những người bạn của Syria” lần thứ ba – tức là cuộc họp kín bàn về thay đổi chế độ ở Syria. Bà dọa rằng họ sẽ phải “trả giá” vì đã không chịu tuân thủ chương trình nghị sự của Washington ở Syria, và cả thế giới, theo hàm ý của bà.

Sau khi đã tuyên bố như thế với hai thách thức lớn nhất của Mỹ ở lục địa Âu-Á, và với thế giới, bằng một giọng mập mờ như thế, Ngoại trưởng Hillary Clinton bay sang Afghanistan vào ngày 7 để tuyên bố rằng đất nước bị chiến tranh tàn phá này là đồng minh ngoài NATO quan trọng mới đây của Mỹ, hiện diện cùng với Argentina, Australia, Bahrain, Ai Cập, Israel, Nhật Bản, Jordan, Kuwait, Morocco, New Zealand, Pakistan, Philippines, Hàn Quốc và Thái Lan trong danh mục này. Sau đó bà rời Afghanistan sang Nhật Bản để dự một hội nghị về Afghanistan tổ chức ở Tokyo.

Vào ngày 9-7, bà có mặt ở Mông Cổ, và ngày 10, ở Việt Nam; ngày 11 sang Lào và từ 11 đến 13 thì ở Campuchia.

Bà rời đất nước cuối cùng trong danh sách trên đây để sang Ai Cập vào ngày 14-7, rồi từ đó bay sang Israel để gặp gỡ các lãnh đạo nước này vào ngày 16 và 17-7.

Năm nước châu Á bà đã đi thăm đều nằm gần Trung Quốc. Ba trong số đó – Afghanistan, Lào và Việt Nam – còn tiếp giáp Trung Quốc. Chuyến đi của bà diễn ra sau một chuyến công du châu Á 9 ngày của Bộ trưởng Quốc phòng Leon Panetta tháng trước, trong đó ông Panetta đi thăm Singapore, Việt Nam và Ấn Độ, trong tràng pháo tay hoan hô sự chuyển hướng chiến lược của Washington về khu vực châu Á-Thái Bình Dương.

Kể từ chuyến thăm 7 quốc gia, kéo dài 13 ngày của bà tới khu vực châu Á-Thái Bình Dương cách đây hai năm, trong đó bà tới thăm Căn cứ chung Trân Châu Cảng-Hickam ở Hawaii, Diễn đàn Khu vực ASEAN lần thứ 17 ở Việt Nam, rồi từ đó bay sang Trung Quốc, Cambodia, Malaysia, Papua New Guinea, New Zealand và Australia, bà Clinton đã làm dịu lập trường chính trị của Lầu Năm Góc, để theo đuổi việc lập căn cứ (basing) và những thỏa thuận khác với các quốc gia trong khu vực.

Chuyến đi lần này của bà cũng theo đuổi mục tiêu đó, đặc biệt là ở Mông Cổ và Đông Dương, nơi Washington bây giờ đã có được bốn đối tác vốn là đồng minh của Liên Xô trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh. (Campuchia, sau vụ lật đổ Khmer Đỏ năm 1979.)

Bộ Ngoại giao và Bộ Quốc phòng Mỹ phối hợp triệt để đến độ nói chung không thể phân biệt được họ với nhau, từ Bộ Tư lệnh Mỹ đặc trách châu Phi đến Đối tác Chống khủng bố Xuyên-Sahara, đến Sáng kiến Thực thi Hòa bình Toàn cầu được triển khai nhằm đào tạo và liên kết quân đội của hàng chục nước ở châu Phi và châu Á.

Khi thăm Lào vào ngày 11-7, bà Clinton trở thành Ngoại trưởng Mỹ đầu tiên tới nước này kể từ thời John Foster Dulles là khách của Vua Sisavang Phoulivong, năm 1955.

Cách đây hai năm, bà Clinton đã gặp Bộ trưởng Ngoại giao Lào Thongloun Sisoulith tại Bộ Ngoại giao Mỹ để tổ chức đối thoại cấp cao nhất giữa hai nước tính từ thời chiến tranh Việt Nam. Chuyến thăm đó là chuyến thăm Mỹ đầu tiên của một quan chức lãnh đạo Lào, kể từ năm 1975 khi Đảng Nhân dân Cách mạng Lào lên nắm chính quyền. Năm trước đó, một sáng kiến tương tự đã được Nhà Trắng và Bộ Ngoại giao thực hiện với thành viên ASEAN là Myanmar, mà đỉnh điểm là vào tháng 11 khi bà Clinton thăm Lào và chuyển Lào từ trục Trung Quốc sang trục Mỹ.

Trong thời gian bà Clinton tiếp Bộ trưởng Ngoại giao Lào hồi năm 2010, người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Mỹ khi đó là Philip Crowley đã tuyên bố: “Hoa Kỳ cam kết xây dựng quan hệ với Lào như là một phần trong các nỗ lực to lớn hơn nhằm mở rộng sự tham dự vào Đông Nam Á”.

Chín ngày sau, tại Diễn đàn Khu vực ASEAN tại Hà Nội, bà Clinton công khai thách thức Trung Quốc khi khẳng định rằng, “Mỹ có lợi ích quốc gia trong (việc bảo đảm quyền) tự do hàng hải, quyền tự do ra vào những vùng biển chung của châu Á, và tôn trọng luật quốc tế trên Biển Đông”. Bà nói thêm: “Hoa Kỳ là một quốc gia Thái Bình Dương, và chúng tôi cam kết sẽ là một đối tác chủ động của ASEAN”.

Tức là, tận dụng tổ chức 10 nước (Brunei, Campuchia, Indonesia, Lào, Malaysia, Myanmar, Philippines, Singapore, Thái Lan và Việt Nam) này chống lại Trung Quốc, nhất là trong vấn đề tranh chấp đảo ở biển Hoa Nam (tức Biển Đông) và biển Hoa Đông. Trên thực tế, là để đưa các thành viên ASEAN vào danh sách đồng minh quân sự chính thức của Mỹ ở châu Á-Thái Bình Dương – gồm Australia, Nhật Bản, New Zealand, Hàn Quốc và Đài Loan, những nước mà Washington đã ký với họ hiệp ước bảo vệ lẫn nhau – trong việc hình thành nên hạt nhân của một NATO châu Á phát triển nhanh chóng, sẽ bao gồm Afghanistan, Bangladesh, Ấn Độ, Kazakhstan, Kyrgyzstan, Mông Cổ, Nepal, Pakistan, Sri Lanka, Tajikistan, Đông Timor, Turkmenistan và Uzbekistan.

Philippines cho tới gần đây đã chính thức gọi biển Đông là biển Tây Philippines, và Bộ Ngoại giao chắc chắn sẽ làm như chuyện từng xảy ra với quần đảo Nam Kuril của Nga, mà họ gọi là “lãnh thổ phía bắc” (của Nhật Bản), và vịnh Ba Tư (Péc-xích), thường được coi như vịnh Ảrập, để chế giễu Iran. Đó là sự công kích bằng bản đồ, không là cái gì khác.

Hai năm về trước, sau khi bà Clinton tham dự Diễn đàn khu vực ASEAN ở Việt Nam, tháng sau đó, quan chức Việt Nam đã được hàng không mẫu hạm Mỹ mời lên thăm khi nó neo ngoài khơi Việt Nam, và được tàu khu trục gắn tên lửa định hướng John S McCain tiếp khi tàu này đến Đà Nẵng để tham gia tập trận chung ở Biển Đông – cuộc tập trận chung đầu tiên giữa Mỹ và Việt Nam thống nhất.

Đầu tuần này, trong khi đang ở Mông Cổ, bà Clinton tuyên bố: “Chuyến đi của tôi phản ánh mối quan tâm chiến lược trong chính sách đối ngoại của Mỹ ngày nay. Sau 10 năm tập trung chú ý rất nhiều vào xung đột ở Afghanistan và Iraq, Mỹ đang tăng cường đầu tư đáng kể – ngoại giao, kinh tế, chiến lược và những thứ khác – vào phần này của thế giới. Đó là cái mà chúng tôi gọi là sự chuyển hướng của Mỹ về châu Á”.

Tờ Wall Street Journal trích dẫn lời bà khen ngợi chính quyền của Tổng thống Tsakhia Elbegdorj rằng họ đã trở thành một mô hình dân chủ “tại một lãnh thổ bị Nga và Trung Quốc bao vây”, và bà hoan nghênh các cải cách gần đây ở Myanmar, đất nước giờ đây là bạn của Washington.

Tháng tới, Mỹ sẽ tổ chức cuộc tập trận quân sự đa quốc gia mới nhất, Khaan Quest, ở Mông Cổ. Cuộc tập trận này đã được Bộ tư lệnh Hoa Kỳ tại Thái Bình Dương tổ chức từ năm 2003 để huấn luyện quân đội địa phương triển khai trước hết là tới Iraq, sau đó tới Afghanistan, hoạt động dưới quyền chỉ huy của NATO.

Hồi năm 2006, bên cạnh quân Mỹ và Mông Cổ, cuộc tập trận đã có cả quân đội từ Bangladesh, Fiji, Hàn Quốc, Thái Lan và Tonga. Hàn Quốc và Tonga giờ đã có những đạo quân nhỏ gắn với Lực lượng Hỗ trợ An ninh Quốc tế do NATO chỉ huy ở Afghanistan, cùng với các nước đồng minh châu Á-Thái Bình Dương là Australia, Nhật Bản, Malaysia, New Zealand, Singapore, Hàn Quốc và bản thân Mông Cổ.

Khaan Quest 2007 bao gồm hơn 1000 lính từ Mỹ – nước chủ nhà, tới Bangladesh, Brunei, Campuchia, Indonesia, Hàn Quốc, Sri Lanka và Tonga.

Khaan Quest 2008 có thêm các lực lượng đến từ Ấn Độ, Nepal, Thái Lan, cũng như thành viên NATO: Pháp.

Cuộc tập trận năm sau sẽ có quân từ Campuchia, Ấn Độ, Nhật Bản và Hàn Quốc.

Khaan Quest 2010 có quân đội từ bốn nước NATO: Mỹ, Canada, Pháp và Đức; cũng như 5 nước châu Á: Mông Cổ, Ấn Độ, Nhật Bản, Hàn Quốc và Singapore.

Trong cuộc tập trận năm ngoái, quân Mỹ và Mông Cổ hoạt động bên cạnh quân đội Australia, Campuchia, Canada, Đức, Ấn Độ, Indonesia, Nhật Bản, Singapore và Hàn  Quốc.

Tháng 3 năm nay, Mông Cổ trở thành nước đầu tiên được trao Chương trình Hợp tác và Đối tác Riêng của NATO, và từ đó đã được xác định là một trong 8 thành viên của chương trình Đối tác toàn cầu của NATO. Bảy thành viên kia cũng nằm trong khu vực mở rộng của châu Á-Thái Bình Dương, gồm: Afghanistan, Australia, Iraq, Nhật Bản, New Zealand, Pakistan và Hàn Quốc.

Tháng trước, tờ The Diplomat đưa tin, Trung Quốc ngày càng cảnh giác trước sự can dự của Mỹ và NATO vào Mông Cổ cũng như hành động tuyển lựa Mông Cổ của họ.

Tờ báo này tuyên bố: “Trong khi Khaan Quest ngày càng thâm nhập sâu vào các siêu cường châu Á, vẫn còn một giai đoạn để cho Mông Cổ thể hiện quan hệ đối tác chiến lược với Mỹ và NATO”. Họ nói, NATO trao quy chế Chương trình Hợp tác và Đối tác Riêng của NATO cho Mông Cổ là việc làm “đánh dấu sự hình thành một mối quan hệ đã trổ hoa trong thập niên qua”.

Đề cập đến việc Mông Cổ trở thành tiền đồn của NATO giữa Trung Quốc và Nga, tờ báo này nói thêm rằng:

“Hoạt động hợp tác giữa hai bên được kỳ vọng là sẽ tập trung vào xây dựng năng lực của Lực lượng Vũ trang Mông Cổ (MAF) cũng như phát triển sự tương kết với quân đội NATO. Mông Cổ đã không ngừng cải thiện quan hệ của họ với NATO, một cách ổn định, thông qua những cam kết về quân đội, quân sự trong chiến tranh Kosovo và trong các nỗ lực quân sự hiện nay ở Afghanistan. Hơn 100 MAF hiện phục vụ tại Afghanistan như là một phần của Lực lượng Hỗ trợ An ninh Quốc tế. Mông Cô cũng đã cam kết gửi quân tới phục vụ các chiến dịch của NATO ở Kosovao từ năm 2005 tới năm 2007”

Không đầy bốn tháng trước khi Hillary Clinton sang Campuchia để dự hội nghị những người đứng đầu chính phủ các nước ASEAN, Hội nghị thượng đỉnh các bộ trưởng ngoại giao Đông Á và Hội nghị hậu bộ trưởng Mỹ-ASEAN, Bộ tư lệnh Mỹ ở Thái Bình Dương và Quân đội Thái Bình Dương của Mỹ đã tổ chức tập trận chỉ huy Angkor Sentinel thường niên lần thứ ba và tập trận thực địa chung ở Campuchia. Các cuộc tập trận được tiến hành dưới sự bảo trợ của Sáng kiến Thực thi Hòa bình Toàn cầu, do Văn phòng các vấn đề chính trị-quân sự trực thuộc Bộ Ngoại giao Mỹ tổ chức.

Khaan Quest 2007 còn được hỗ trợ bởi Sáng kiến Thực thi Hòa bình Toàn cầu – đào tạo quân đội để triển khai tới Afghanistan – cũng giống như cuộc tập trận Shanti Doot lần thứ hai ở Bangladesh năm 2008 và tập trận Garuda Shield năm 2009 ở Indonesia.

Angkor Sentinel 2010 có hơn 1000 nhân viên quân sự đến từ 21 nước, trong số đó có Mỹ, Campuchia, Anh, Pháp, Đức, Ý, Australia, Ấn Độ, Indonesia, Nhật Bản, Mông Cổ và Philippines. Nghĩa là, từ 5 nước thành viên NATO và 7 nước triển vọng là thành viên NATO châu Á. Quân đội Mông Cổ tham gia tập trận Angkor Sentinel, còn quân Campuchia thì tham gia tập trận Khaan Quest.

Năm ngoái, Angkor Sentinel thu hút nhân viên quân sự từ 26 nước.

Tập trận năm tới dự kiến sẽ có thêm nhiều quân đội tham dự, từ các nước thành viên ASEAN như Lào, Malaysia, Singapore, Thái Lan và Việt Nam. Các nước thành viên ASEAN khác chắc chắn cũng sẽ tham gia cùng Singapore, Philippines và Thái Lan trong việc cung cấp căn cứ cho Mỹ làm nơi triển khai quân đội, tàu và máy bay.

Chính quyền Obama và các đồng minh NATO của họ đang xây dựng mạng lưới quân sự rộng và sâu trên khắp khu vực châu Á-Thái Bình Dương, để cô lập và để đương đầu với Trung Quốc và Nga, mà đầu tiên là Trung Quốc.

Rick Rozoff là nhà báo, blogger, có nhiều bài đăng ở blog Stop NATO.

Nguồn: Eurasia Review

Bản tiếng Việt © Ba Sàm 2012

28 bình luận to “1153. Bà Clinton bố trí mở rộng NATO châu Á để kiềm chế Trung Quốc”

  1. Hà Huy said

    Hãy nhớ lại một người bạn ở Châu Phi đã nói với Việt Nam : Bọn tao mời mãi mới được Hoa Kỳ đến làm ăn . Bọn Mày lại đuổi họ đi . Thật không hiểu nổi .

  2. […] https://anhbasam.wordpress.com/2012/07/21/clinton-bo-tri-mo-rong-nato-chau-a-de-kem-che-trung-quoc/ Share this:TwitterFacebookLike this:LikeBe the first to like this. « Vinh sẽ có biểu tình chống Trung Quốc xâm lược […]

  3. HA LE. PRAHA said

    mot nguoin dan ba vi dai, mot bo oc thong minh chua tung co trong lich su hoa ky. chinh sach ngoai dao cua my xung dang la sieu cuong. nhiet liet ung ho hoa ky….da dao trung quoc xam luoc, hay nhan chim chung no o bien dong….nhan dan viet nam anh hung muon nam….hoa ky muon nam…

  4. hoa said

    Các bác mau quên hè , mẹ cái thằng Mỹ điếm thúi nó bắt tay TQ bỏ rơi đồng minh VNCH để tập trung bao vay và làm sụp đổ LX. Việt Nam mà chơi thân với Mỹ thì rất phiền lắm các bác ạ, Việt Nam mà chơi thân với Mỹ thì chắc chắn dân Việt Nam không đói khổ , Dân Việt sẽ thịnh vượng hơn, đất nước Việt nam sẽ cũng trở nên thịnh vượng và hùng cường , thế nhưng , lại mấy chữ NHƯNG phiền toái lắm các bác ạ. Trước hết đảng ‘ta’ lại sẽ gặp nhiều phiền toái và cái chữ nhưng quan trọng là dân chúng nước ấy phải có tầm và lãnh đạo dân tộc ấy cũng phải giỏi chứ gặp thứ dân tộc ngu ngu ,khùng khùng và hăng máu giết người thì dân tộc đó càng khổ đau. Hãy xem nhá thời VNCH ,dân chúng miền nam chắc chắn là sung sướng nhiều so với MB Việt Nam và trong khu vực ĐNÁ chỉ thua chút ít thằng Mã Lai, thằng Sinh thì cũng ngang ngữa về mức sống và nền kinh tế , kể cả thằng Hàn Quốc cũng chẳng hơn MN, dù mấy thằng này sống trong hòa bình còn MN thì trong chiến tranh. Có mấy thằng ‘Chiên Gia’ kinh tế ABC mở miệng ra bảo MN ăn bơ thừa , sữa cặn của Mỹ , phồn vinh giả tạo , bọn này chỉ được láo toét, điếm thúi ,miệng chưỡi xoen xoét nhưng vào MN vơ vét cho hết ,mấy thằng chưỡi ấy về mà lục báoTuổi Trẻ ra xem, hay hỏi mấy thằng tiến Sãi kinh tế MB coi lúc mới mở cửa có thắng Tiến Sãi kinh tế viết được cái luật Công Ty không . cái luật kinh tế gì mà nó nhỏ hẹp thế mà viết không nỗi ,thế là chúng vời những ông con mới tốt nghiệp đại học kinh tế của Miền Nam trước 75 ra viết cho chúng thông qua Ông Võ Văn Kiệt. này nhé chỉ mới mấy chú chuyên gia kinh tế mới ra trường của MN mà giúp Việt Nam phát triển thời mở cửa(chưa kể là mấy ông này viết ra cái luật cho phù hợp với nền kinh tế thị trường thì mấy ông chiên gia kinh tế MB lại ngồi phá hôi ,đòi cấm cái này, cắt kia,đến khi viết xong thì chúng ký tên ăn tiền). Như ông Phạm Phú Ngọc Trai cũng có trong nhóm này đấy , chỉ mấy ông mới ra trường thôi nhá chứ chưa nói đến mấy tay chuyên gia kinh tế lão luyện của MN. Thời ấy mà nền kinh tế MN mạnh như thế , Hãng sữa cũng có, to đùng, hãng dệt cũng có và nhiều ,như cái ông dệt Thái Tuấn bây giờ thì ngày trước cha ông Thái Tuấn có cái hãng dệt to đùng sau 75 bị tịch thu , hay mấy cái công ty dệt nhà nước bây giờ có nguồn gốc từ các hãng dệt tư nhân bị tịch thu sau 75, hãng làm day cáp điện cũng có, hãng làm ly tách thủy tinh cũng có ,hãng sơn Đông Á cũng to đùng nói chung nghành sản xuất tiêu dùng thiết yếu điều có , điều mạnh . thời mà cha ông chủ tập đoàn Huynh dai hàn quốc còn làm bác nông dân thì Mn cũng sản xuất được chiếc Ladalat, so ra với bây giờ thì còn hơn mấy cái xe lắp ráp tại Việt Nam ngày nay. nói luôn là chiếc ladalat này so với bây giờ thì rất xấu ,nhưng đó là kiểu dáng của Việt Nam thời ấy đếch ăn theo , ăn cắp, vây mượn kiểu dáng của thằng nào cả , tỉ lệ nội địa hóa cũng cao hơn bây giờ, tất cả đều do người Việt Nam làm hết đếch nhờ thằng ngoại quốc nào nhúng tay vào và so với kiểu dáng các hãng xe ngoại quốc thời ấy thì cũng chẳng thua là mấy. Thế nhưng vì chơi với Mỹ và tầm của dân Việt Nam nên cuối cùng thằng Mỹ điếm thúi bỏ chạy và tất cả MN lụi tàn.
    Thằng Phi cũng chơi với Mỹ nhưng dân Phi cũng nổi tiếng là xuất khẩu Osin khắp thế giới vì đám này đầu óc ngu si tứ chi phát triển. Đám Ap ga nistan, I rắc thì cũng nghèo đó , lâu lâu cũng bùm phát chết vài chục thằng dân tình khổ sở vì bản chất bọn này thích giết nhau ,cùng là 1 dân tộc nhưng bọn này thích chém giết nhau nên cuối cùng dù chơi với Mỹ nhưng cũng nghèo nàn , dân tộc khổ đau, hay bọn châu Phi da đen cũng thế ,nghèo đói vẫn nghèo đói. Mấy thằng Châu Phi nghĩ rằng chơi với Mỹ, Anh , Pháp, Đức là bị bọn này bóp cổ lấy khai thác tài nguyên nên làm cho bọn Mọi đen này nghèo nên không thèm chơi với bọn tư bản này chuyển sang chơi với ông Kẹ TQ , và tưởng rằng chơi với ông Kẹ này đời sẽ tươi sáng hơn , ai dè gặp ông Kẹ TQ còn tàn bạo hơn khai thác còn hơn bọn kia và đa số dân chúng còn bị lầm than , đất đai lại bị mất trắng , ba la la , bọn ngu thì cuối cũng cũng sực tỉnh nhưng muộn rồi nghe bọn da đen , TQ nó nuốt gọn mấy thằng da đen lãnh đạo rồi , thằng dân mày chờ chết đói thôi. Còn nhữ ng thằng sau đây chơi với Mỹ thì đất nước thịnh vượng, dân chúng giàu có đất nước hùng cường ,đó là CHLB Đức, Nhật Bản , Hàn Quốc, Đài Loan , Singapore, Mã Lai ,Thái Lan ,.v.v.v
    Như thằng Đức, 1 nữa theo LX thì nghèo đói , nhếch nhác còn 1 nửa còn lại thì thịnh vượng, Triều Tiên cũng thế 1 nửa theo TQ thì còn nghèo đói khủng khiếp, 1 nửa thì giàu có thịnh vượng, 2 thằng Tây Đức và Hàn Quốc sau chiến tranh thì nghèo đói, đất đai không có tài nguyên và sống nhờ viện trợ nhưng sau đó nhờ Mỹ và tầm vốc dân Tộc cao nên ngày này lại đem tiền đi viện trợ cho các nước khác ,hay Nhật Bản cũng vậy, mẹ kiếp vô phúc cho thằng Nhật Bản lúc ấy mà LX chiếm Nhật Bản thì ngày nay có lẽ thằng Nhật Bản chỉ là 1 nước chuyên đi ăn xin và có lẽ dân Việt Nam sẽ chẳng bao giờ biết tới mấy cái tên Hon Da ,Toyota, JVC, Sharp, Sony , Sanyo, Misubishi.v.v..v
    Quay sang chuyện làm anh em với TQ a ? Khỏi bàn cải nhìn thằng Bắc Triều Tiên chuyên đi rạch mặt ăn vạ thì biết rồi chứ gì, dân chúng thì nghèo đến nỗi cơm không có ăn , áo không có mặc trong khi đó cha con và tậm đoàn lãnh đạo BTT thì giàu có vô cùng vì cái gì cũng bảo của toàn dân thế nhưng dân không có miếng nào mà tất cả là sở hữu của dòng họ Kim và tập đoàn của chúng ? Nhìn thằng Miến Điện cũng thế , bao năm làm đàn em chơi với ông anh TQ thì bây giờ giật mình nhìn lại đất đai tài nguyên và cả quyền tự quyết dân tộc cũng bị lấy mất dần, dân chúng đói khổ trong khi bọn cai trị độc tài quân sự thì giàu có vô tận cùng , cũng may là bọn này ăn dày rồi và Miến Điện tỉnh giấc ác mộng, nên kiên quyết không chơi với ông kẹ TQ ,và rồi đây M.Điện sẽ hùng cường như xưa . hay như bọn châu Phi chơi với ông kẹ TQ thì sao ? kịch bản tương tự với BTT và Miến Điện lúc trước , hì hì khi xưa TQ cũng có người anh em và dân chúng cũng tương tự như BTT và Các nước châu Phi hihi.
    Vậy chơi với ai nhỉ , khó nhỉ vì từng có 1/2 Việt Nam thoát Á và có cơ hội thoát Á vĩnh viễn nhưng dân tộc Việt Nam đã lựa chọn định mệnh nghiệt ngã này , chính dân tộc Việt Nam chọn con đường này chứ không phải ai khác, cũng không phải đảng phái hay 1 cá nhấn nào. Hy vọng rằng chúng ta đừng đổ thừa cho 1 ai , tất cả là do dân tộc này lựa chọn vậy thì hãy cố mà trả nợ nhá vì chính những người còn sống đã vây nợ của những người Việt đã ngã xuống vì đất nước này vì dân tộc này và vì cả những người còn sống. Nhà phật có nói gieo nhân nào gặt quả nấy thôi .
    này nhá Singapore của ông lão Lý có phát triển không ? ông bảo rằng qui luật là : CÁ LỚN NUỐT CÁ BÉ , CÁ BÉ ĂN CON TEP, KHÔNG MAY THAY SINGAPORE LÀ CON TÉP vậy Singapore phải sống gần và nhờ con cá lớn mới tồn tại, vì con cá lớn không thể nào nuốt được con tép quá nhỏ , con cá nhỏ thì chực nuốt con tép thế làm làm mồi cho con cá lớn. Vậy con tép và con cá lớn cộng sinh với nhau , vấn đề là có khôn để lợi dụng mấy thằng rất to và to vừa vưa 2để 1 lúc nào đó mình cũng sẽ to lên mà cụ thể là thằng Tây Đức , Nhật bản , Hàn Quốc .v..vv..v

    • tdafree said

      Nhiều người cứ lấy cái thời 1975 Mỹ “bỏ rơi” miền Nam để cho là Mỹ là xấu.
      Trung cộng chưa từng bỏ ý nghĩ xâm lăng, bành trướng, làm bá chủ… Nền văn hoá của họ là vậy điển hình là câu “Thao quang dưỡng hối” – dấu mình chờ thời. Chờ cái gì, làm mọi cách (phá hoại, thao túng nội bộ…) để cho đối tác suy yếu dần và thôn tính luôn. Vậy con đường theo TQ là có lợi hay hại ?
      Nước Mỹ chưa từng bỏ rơi đồng minh của mình bao giờ, hãy xem lại miền Nam lúc đó như thế nào, CS đã thao túng đến tầng chóp bu, chính quyền mất kiểm soát… CS đã lợi dụng nền cộng hoà còn non trẻ, lợi dụng tự do và dân chủ còn mới mẻ để kích động dân chúng, sinh viên, sư sãi… bài Mỹ, chống chính quyền.

      Con đường đúng là con đường hợp quy luật tự nhiên cùng hoà nhập với nền văn minh chung của nhân loại, đó là con đường dân chủ, tự do, vì sự phát triển của con người…

  5. Thế Giới Không Độc Tài said

    Mông Cổ nằm kẹp giữa Nga và Tàu mênh mông xa các thế giới vạn dặm, dân số một dúm mà vẫn dũng cảm tham gia cùng Mỹ và NATO, lại còn tập trận thường xuyên tại lãnh thổ mình chả ngán gì phản ứng của 2 thằng bully khổng lồ kia. Xem thế mới thấy lãnh đạo VN hèn quá thể, hèn không thể chịu được

  6. Hoàng Long said

    Sự hung hăng và đê tiện của Trung Cộng, chỉ đưa chính họ vào cái thế “một chọi n” mà thôi.
    Đã quá muộn rồi, giờ này chính Hoa Kỳ và TG sẽ quyết định số phận của họ, trong những giai đoạn Lịch Sử sắp đến.
    Họ đang thật sự từng bước, rơi vào thế bị động và bế tắc, ít nhất là trên cán cân Quân Sự Toàn Cầu.
    Cam Ranh nên giao cho Hoa Kỳ quản lý là THƯỢNG SÁCH.
    Điều này chắc chắn sẽ có lợi toàn diện và lâu dài cho Đất Nước chúng ta.
    Và chính ĐCSVN sẽ là người có lợi nhiều nhất đấy!

  7. Saigon said

    Ông Dũng cũng như QH VN giao cho Mỹ mượn Vịnh Cam ranh ( đừng nói vấn đề cho thuê,) với ý nghĩa Hợp tác QS và KT. Chắc chắn Qđội VN sẽ mạnh nhất ĐNÁ.
    – Giảm thiểu tài chính việc phải mua Vũ khí, chắc chắn Mỹ phải viện trợ Vũ khí chiến lược cho VN .
    – Nhà máy điện Hạt nhân Ninh thuận sẽ phát triển rất mạnh, nhưng không bao giờ phát điện, nhưng ND VN sẽ rất hoan nghênh vì nó đã biến thành khu chế tạo Nguyên tử Hạt nhân (sướng chưa).
    – Biển Đông từ bờ đi ra 500 Km không có 1 chiếc Tàu ngầm TQ nào dám hó hé,
    – Phục vụ cho mục đích QS của Mỹ và VN sẽ giải quyết Lao động khoản 2 triệu người ( như từ năm 1968- 1973)
    – Mỹ sẽ cần đào tạo 300.000 quân VN thiện chiến với cái mác US Army để vận hành vũ khí chiến lược, máy bay, Tàu ngầm, đầu đạn nguyên tử, tên lửa hạt nhân vv… từ đó sẽ dẫn đến
    – Những nhà đầu tư của Mỹ và thế giới sẽ ăn theo, vì họ tin rằng QĐ US sẽ bảo vệ cho họ và doanh nghiệp các nước đồng minh của Mỹ sẽ đầu tư, chuyển từ TQ sang VN.
    – VN sẽ giải quyết khoản 20 triệu người đủ trình độ kiến thức để làm việc,Q Lý cho các Tập đoàn nước ngoài này.
    – Cộng thêm 30 triệu người sẽ làm trong các nhà máy, Xí nghiệp của các Tập đoàn nước ngoài này
    – 10 triệu người làm tất cả các dịch vụ và phục vụ dịch vụ.
    – 10 triệu Nông dân và ngư nhân sẽ có thu nhập khoản 30 nghìn USD/ năm
    – có 30 triệu trẻ em sẽ được học mà không lo cơm, áo, gạo, tiền. trong đó sẽ có 200.000 nghìn đủ tài, đủ tầm, trẻ trung lãnh đạo QG ( sẽ không ai nói nó dốt mà làm TT , BT , hoặc COCC, Thái tử Đảng,vv…
    Đố có Thằng Tàu nào dám ăn hiếp VN
    Hình như tôi đang nằm mơ, nhưng nằm mơ cũng thấy sướng.

    • danviet said

      Những con số dự kiến thật ấn tượng
      Nhưng có thể nên đưa thêm một con số ấn tượng nữa: sẽ có 90 triệu sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào Mỹ

    • hothey said

      Hình như tôi cũng có giấc mơ như @Saigon, hãy nhìn xem Nhật, Hàn Quốc, Tây Đức… ăn bơ thừa, sữa cặn của đế quốc Mỹ, mà ngày nay họ như thế nào. Còn Đ và NN Cả Nước Xuống Hố, đỉnh cao trí tuệ và dân chủ gấp vạn lần tư bản đang giãy chết (PCT nước). Hôm qua xem 2 clip Bùi Hằng, JB NH Vinh “tránh đâu” với bọi “quần chúng tự phát” sướng rêm người!

      • danviet said

        Tôi cũng thấy bực bội với cái cách hành xử của cq. Nhìn mấy thằng mặc áo TNTN đứng chắn đường HD để bảo vệ cho cái ĐSQ tàu hôm trước, thấy lộn cả ruột. Nhưng tôi thấy, chẳng nên để cho thằng nào nhảy vào nhà của mình cả. dù thế nào, được làm chính mình thì vẫn hơn. Cần tranh thủ, nhưng không để bị biến thành con tốt của các cường quốc, không với Mỹ cũng chẳng nên với tàu.

        • Blue River said

          Bác này nói có ý chí “cách mạng dân tộc” cáo nè. Chúng ta xài gần mấy triệu người để đánh đuổi Mỹ đi không lẽ bây giờ lại rước Mỹ trở lại?
          Trung Quốc, như đảng ta nói là: Cùng là đồng chí, cùng là anh em. Tinh thần hữu nghị 20 chữ! thật ra là chỉ có 16 chữ thôi, nhưng tôi thêm 4 chữ ĐỂU cho nó bắt kịp triển vọng ngoại giao hiện nay và tương lai giửa ta và TQ. Anh em trong nhà có lúc cũng phải cãi cọ nhau, huống chi đ/c Trung Quốc giúp ta quá nhiều trong cuộc chiến chống Mỹ, thì không lẽ họ hại ta phải không bác! còn nữa: Thương nhau mới cho roi cho vọt, dạy dỗ nhau phải không? Trung Quốc đánh ta là chỉ dạy dỗ ta thôi, đó là tình cảm anh em cao cả mang cùng ý thức Mác-Lê và của Mao chủ tịch. Hế bác hả!
          ĐM…. bác có tin là tui viết mấy câu này ra mà răng tui cắn môi chảy máu không!
          Nói thẳng với bác luôn là Việt Nam ngày nay không còn con đường nào lựa chon đâu bác àh. Một là sống nhục, làm nô lệ để được hảo hảo với Tầu. Hai là phải rơi vào vòng ảnh hưởng của Mỹ, nương nhờ vào Mỹ để tự lực tự cường cho mai sau. Ý nghĩa cuối cùng của cuộc cách mạng vĩ đại là tháo gỡ cái vòng nô lệ của Tây để trồng cái vòng nô lệ của Tầu vào. Còn công cuộc cách mạng chống Mỹ cứu nước là: Ngu hết chổ nói. Còn công cuộc giải phóng Miền Nam là tràng vào Nam để giải phóng cái xã hội CS, XHCN giùm cho Mỹ. Bác hãy đốt đuốc mà tìm đi coi có cái XHCN ở Việt Nam không?
          Còn một con đường nữa là dựa vào vũ khí mua của Nga và một số nước, rồi dùng cái sức mạnh của toàn dân để tiếp tục làm tiền đồn giải quyết các vấn đề tranh chấp của các cường quốc hiên nay. Nhưng cái giá phải trả cho cái lựa chọn này chưa chắc sẽ được tính bằn một con số hàng triệu của sinh mạng nhân dân Việt Nam.
          Cái ngu và cái ích kỷ vì quyền lực chính trị cho bản thân, phe phái của một số người đã bắt cả dân tộc Việt Nam phải chịu như vậy đấy. Nhục nhã, uất hận, đau khổ và ly tán.

          • global said

            Vấn đề là xem thằng nào là bá chủ thì mình chơi, cái này khó phải không các bác?

    • dân ngu nói said

      Bạn Danviet ạ, ai cũng muốn tự đi bằng chính đôi chân của mình,đồng thời không cần phải nhờ vã ai như câu nói của bạn:
      Trích:
      chẳng nên để cho thằng nào nhảy vào nhà của mình cả
      ——————————————–
      Vậy thì trước sự xâm lấn hải đảo của bọn bành trướng bá quyền TQ,cũng như trước tình hình đất nước VN yếu kém mọi mặt hiện nay,bạn có cao kiến gì để ngăn chặn và đối phó với bọn bành trướng TQ, bạn hãy đưa ra để cho tôi và các bạn trong cái diễn đàn ABS này nói riêng và toàn thể nhân dân VN nói chung, xem cái “tài thao lược” của bạn, giúp cho nhân dân VN đứng vững trên đôi chân của chính mình, để “chẳng nên để cho thằng nào nhảy vào nhà của mình cả” như câu nói của bạn không vậy bạn?
      Nếu như bạn nói được làm được như lời nói của mình, thì tôi xin thay mặt cho toàn thể nhân dân VN muôn lần cảm tạ cái “lời nói đi đôi với việc làm của mình”,đồng thời lịch sử VN sau này tên tuổi của bạn cũng được lưu danh muôn thuở bạn ạ?
      Còn nếu như bạn không đưa ra được cao kiến gì, giúp cho tình hình đất nước hiện nay, tự lực tự cường bằng chính đôi chân của mình, thì tôi khuyên bạn nên ” biết thì thưa thốt không biết thì dựa cột mà nghe” thì tốt hơn bạn ạ?Bạn còn đưa ra câu nói:
      Trích:
      Nhưng có thể nên đưa thêm một con số ấn tượng nữa: sẽ có 90 triệu sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào Mỹ
      ——————————————–
      Tôi khuyên bạn hãy mở thật to đôi mắt khiếm thị của mình,đồng thời chịu khó động cái não trạng trái nho của mình, nhìn xem các nước ban giao với Mỹ như Nhật Bản,Hàn Quốc….v…v…..,xem toàn thể nhân dân các nước đó có hoàn toàn phụ thuộc hết vào Mỹ như nhận xét của bạn không vậy bạn?
      Bạn hãy chịu khó xem bài phản ảnh của bạn Blue River viết cho bạn, còm của bạn ấy không phải là Danviet như bạn ,mà người ta phân tích nghe hay và sâu sắc hơn những lời nói bóc phét của bạn,nói mà không biết mình nói những gì, thì chỉ thể hiện cái não trạng bả đậu của mình mà thôi bạn ạ?

  8. Đồng Bào said

    Để đương đầu hiệu quả với Trung Quốc trong thời đại ngày nay thì nhất thiết phải đẩy mạnh quan hệ với Mỹ nhằm nhanh chóng tiến đến kí kết hiệp định liên minh quân sự với Mỹ và từ cơ sở đó xin gia nhập khối NATO, liên kết chặt chẽ với Nhật-Hàn-Úc-Ấn. Đảng và Nhà nước ta làm được điều này ngàn năm sau lịch sử cũng còn ghi nhận công lao đó đối với dân tộc Việt. Nếu được như vậy thế nước mạnh mẽ, kinh tế phát triển nhanh, đời sống nhân dân lo đủ, khoa học kỹ thuật được nhờ công nghệ tân tiến nhất. Đường lối tư tưởng của Hồ Chủ tịch đã muốn rải thảm đỏ liên kết với người Mỹ từ khi giành được độc lập, chỉ tiếc bộ máy chính trị bị ảnh hưởng của cộng sản quá lớn nên mất đi cơ hội. Còn việc chế độ ngày nay có khác nhau thì ta nên học theo mô hình chuyển đổi chế độ chính trị thành công của người Nga, đảm bảo các thành viên Đảng vẫn nắm quyền lực chủ chốt, hoặc biến tướng phù hợp giữa lợi ích giới thống trị với lợi ích toàn dân và tình hình dân chủ thế giới. Người Mỹ dẫu có can thiệp sâu vào nước Việt đến mức nào thì có một điều chắc chắn rằng Việt Nam vẫn không hề bị mất một tấc đất nào vào tay người Mỹ. Nhưng với ông bạn vàng Trung Quốc thì lại khác, lãnh thổ nước ta ngày càng bị người Trung Quốc đục khoét gặm nhấm mất mát dần.

    Đồng Bào.

  9. Nha Trang said

    Cho Hoa Kỳ thuê cảng Cam Ranh thì dân hạnh phúc, tự do, nhưng Đảng CS khổ, vì mội ngày dân xa lánh Đảng CS hơn, vì Đảng CS là tên cướp của Dân

  10. […] 1153. Bà Clinton bố trí mở rộng NATO châu Á để kiềm chế Trung Quốc […]

  11. tunglogach said

    Ngoài biển cho Nhật thuê,đất liền cho Mỹ thuê Cam ranh vừa được kinh tế vừa yên tâm lao động sản xuất.Lúc đó có cho thằng cu Cẩm đào ăn kẹo kéo cũng chẳng dám ho he.
    Ngàn đời đả đảo bè lũ trung quốc hiếu chiến
    Bất cứ ai bây giờ có quan hệ với bọn trung quốc đều là phản quốc và nên bị tiêu diệt

  12. tunglogach said

    Tốt nhất để đảm bảo mọi chuyện Việt nam nên xin gia nhâp NATO thế là xong,bố bảo thằng Hồ cẩm Đào và Tập cận Bình dám ho he.

    • HP said

      Ông này nói dễ thật! Xin gia nhập NATO cứ dễ như xin vào hợp tác xã! Ông cứ nghĩ rằng xin là họ cho ngay chắc. Hồ sơ nhân quyền còn nặng nề như thế có mà vào rọ…

  13. Đại_úy said

    Tuyệt vời !

  14. “Clinton bố trí mở rông NaTo châu Á để kìm chế TQ”.
    Dân VN hoan hô và ủng hộ bà!

    • Tien said

      Vietnam cho Mỹ thuê Vinh Cam Ranh thì mới tuyệt chiêu.

      • ngoclong2012 said

        Tình hình này thì không còn đường tốt hơn cả… tàu khựa đã đánh bài ngữa rồi, đã chuẩn bị đầy đủ từ đất liền ra tới trường sa, hoàng sa. Luôn cả bọn công nhân sang Việt Nam nằm vùng. Chỉ cần một mồi lửa là thổi bay nước Việt Nam này rồi, cho Mỹ vào Cam Ranh là thượng sách. Nhưng các bác coi chừng ở trễn còn người thân Tàu khựa, chỉ sợ Cam Ranh dâng cho Tàu Khựa thôi…

        • VN có trở thành Tây Tạng hay không thì phải coi ván này.

          Ước liên quân bát quốc lại đánh cho Tàu khựa 1 trận như đánh cha ông chúng nó ngày xưa.

Bình luận về bài viết này