BA SÀM

Cơ quan ngôn luận của THÔNG TẤN XÃ VỈA HÈ

346. Nhân chuyện biểu tình, suy nghĩ cùng anh Vũ Duy Thông

Posted by adminbasam trên 11/09/2011

Nhân chuyện biểu tình,

suy nghĩ cùng  anh Vũ Duy Thông

   Phạm Ngọc Luật *

 

Tôi không phải là người thân, càng không phải là thân thiết với anh Vũ Duy Thông, nhưng tôi biết anh đại loại thế này:

Anh học ở Đại học Tổng hợp Văn, ra trường về TTXVN. Có thời gian ngắn làm ở tạp chí Diễn đàn Văn Nghệ Việt Nam. Sau chuyển lên Ban Tuyên Huấn TW, làm vụ trưởng báo chí và xuất bản. Ở đây, anh có bằng TS về Mỹ học. Một năm vài ba lần trong các cuộc họp do Ban Tuyên Huấn và Bộ VH-TT tổ chức để định hướng các tờ báo và các NXB, anh (là vụ trưởng) và ông Cục trưởng của Bộ ngồi hai bên ông Thứ trưởng, đội hình trông chặt chẽ như Nam Tào và Bắc Đẩu bên cạnh Ngọc Hoàng. Rồi anh có học hàm PGS. Tóm lại là thăng tiến vững chắc. (Thú thực là hồi trước tôi thấy danh hiệu GS, PGS TS nó thật, nó khó và thiêng lắm. Sau này thấy nó bị chính trị hóa quá, mặt trận quá, thật giả mua bán lẫn lộn, tự nhiên thấy nó cũng thường, thậm chí có cảm giác ơn ớn vì hội chứng bằng cấp coi như thế mới là trí thức hạng cao).


Nói thêm điều đó, tuyệt nhiên tôi không có ý ám chỉ anh thuộc loại PGS – TS “mặt trận ấy”. Nhưng tôi thấy danh hiệu nhà thơ của anh lại được hơn, làm thơ được như anh là được. Từ đầu những năm 70, bài thơ “Bè ta xuôi Sông La” của anh đã được giải nhì, giải ba gì đó của cuộc thi thơ báo Văn nghệ. Do vị thế của anh, mà những dịp tết nhất, thơ của anh được đăng báo “hơi bị nhiều”, nhiều bài được, có những bài hay, chùm hay, tôi còn lưu giữ lại, chẳng hạn như cái chùm báo Văn nghệ có bài về hoa bằng lăng phố Thợ Nhuộm. Thơ anh thường có cái ngào ngạt của tình, có chất men say của rượu. Đương nhiên phải thấy là không ít bài được đăng vì người chứ không vì thơ… Làm thơ mà không có chức tước đi cùng thì thường nghèo khó lắm. Ông bạn vong niên của tôi – nhà thơ  Thiền dân gian Huyền Thi – Nguyễn Bảo Sinh có nói vui, tếu táo:

Muốn cho trộm chẳng tới nhà

Đề vào trước cửa đây là nhà thơ

Vậy nhà thơ mà có thêm chức tước, địa vị như anh thì hay quá, cũng ấm thân hơn, nhưng chính chỗ này có khi lại là biên giới mong manh của sự suy đồi và tha hóa. Cách hiểu thường thường của suy đồi, tha hóa là như phải dính vào tệ nạn xã hội kiểu đĩ điếm, cờ bạc, trộm cắp, lừa đảo, hút chích… Hiểu thế không sai nhưng chưa thật đúng về căn cốt. Cơ hội, biến chất, bè phái, giả dối, nịnh bợ, toan tính, lợi ích bè nhóm… đó là sự tha hóa, suy đồi ở cấp cao hơn, dưới bề ngoài thật sự bóng bẩy hơn. Nhà thơ Nguyễn Duy có hai câu thơ tôi tâm đắc:

Điếm cấp thấp bán trôn nuôi miệng

Điếm cấp cao bán miệng nuôi…thân

Thực ra anh Duy viết “bán miệng nuôi trôn” nhưng tôi muốn đổi đi một chút, ý tứ chắc không sai, chắc anh Duy cũng thông cảm được. Trích hai câu thơ này tôi không có ý gắn vấn đề anh Thông có thế không và đã thế chưa, nhưng khi đọc bài viết của anh trên báo Hà Nội mới ngày 22/08/2011 “Cần nhận rõ mưu đồ thâm độc”, anh lên án những người biểu tình ở Hà Nội mấy tuần qua thì tôi thấy hình như trong con người anh có nhiều phần của những con người khác.

Cảm giác đầu tiên của tôi là thấy buồn buồn cho con người, về con người sau khi đọc bài viết đó. Anh kết tội họ nào là “có mưu đồ xấu, nhẹ dạ, cả tin, bị lợi dụng, muốn các cố gắng của Đảng và Nhà nước ta bị thất bại”. Anh cho đó là “mưu đồ chống phá Đảng và Nhà nước ta, làm suy yếu để đi đến lật đổ chế độ v.v..” toàn là những từ ngữ kiểu lập trường to tát quá. Anh đánh giá họ quá tầm thường, xúc phạm họ một cách nặng nề trong đó có nhiều người là những trí thức danh giá mà cách thức biểu hiện lòng yêu nước của họ có thể không vừa khẩu vị anh và ai đó nhưng lòng yêu nước của họ là hàng thật, hàng xịn. Họ không mũ ni che tai, không lạnh tanh máu cá, không chép miệng triết lý vặt. Họ là những trí thức dấn thân. Họ nói và làm có thể không theo một khuôn phép thông lệ. Có thể nó đắng hơn mướp đắng, cay hơn ớt, xốc hơn mù tạt, nhưng không giả.

Mà sao thế nhỉ, đã từ khá lâu rồi, ở nước ta cứ hay nhắc đến những “âm mưu thâm độc” và “những thế lực thù địch” chống phá ta? Xin thưa là chẳng thế lực thù địch nào chống phá được ta bằng ta tự chống phá ta. Lòng người bất an thì xã hội bất an …

Tôi nhớ cái hồi nhà văn Hà Minh Tuân, sau vụ “Vào đời”, trông người mơ mét như gà phải cáo. Ở bếp ăn tập thể, ông nói nhỏ nhẹ: Đấy cứ xem, sử sách ngày xưa, sau mỗi chương, đoạn ghi về thời bất an, tao loạn đều có một dòng kết rằng: “Khắp nơi giặc giã và trộm cắp nổi lên như rươi”. Nói thật với anh là đến thời buổi này mà còn suy diễn, quy kết kiểu như thế thì xưa cũ quá, bảo thủ quá. Chỉ nói riêng về cuộc truy diệt Nhân văn – giai phẩm, một lĩnh vực mà chắc anh phải rất am tường, thì có ai trả lời, chỉ ra được bọn phản động nào đâu; mà nói như nhà thơ Lê Hoài Nguyên – một cựu sĩ quan an ninh thuộc A25 (cũ) trong một chuyên luận nghiên cứu khá công phu về Nhân văn – giai phẩm thì đây là “một trào lưu tư tưởng dân chủ, một cuộc cách mạng văn học không thành”. Thế thôi! Và có lẽ chỉ thế thôi! Những vị bị kết tội cầm đầu, phản động đều đã trở về với chính danh. Đương nhiên họ và gia đình họ quá thiệt. Đất nước cũng thiệt và còn mang tiếng. Vậy nên, quá nhiều bài học lịch sử cho thấy đừng quá suy diễn, đừng quá vội vàng bảo chỗ này là đen tối, chỗ kia là thâm độc, mưu đồ, phản động v.v ..

Trong bài báo anh bảo những người tụ tập biểu tình là “chuyện bé xé ra to”. Nói vậy là nhầm đấy. Chuyện độc lập dân tộc, chuyện toàn vẹn lãnh thổ bây giờ là chuyện to lớn nhất. Ông Nguyễn Trần Bạt, nhà nghiên cứu có tiếng, viết bao nhiêu sách, thuyết trình bao nhiêu buổi cho các chức sắc ở Hội đồng lý luận Trung ương và Học viện chính trị – Hành chính quốc gia nghe, đầu năm nay ông cũng khẳng định dứt khoát điều này, ông cho nó còn khẩn cấp hơn cả vấn đề kinh tế. Thể chế nhà nước có thể thay đổi, có thể tiêu tan, có thể mất đi nhưng đất nước này không thể để mất vào tay Ban lãnh đạo Trung Quốc. Thử hỏi đến giờ này nhân dân Việt Nam còn bao nhiêu người còn tin vào mấy chữ tốt, mấy chữ vàng, sự hữu nghị đầu lưỡi của Ban lãnh đạo Trung Quốc? Chưa tiện nuốt ngay thì họ nuốt ta từ từ từng miếng, từng vùng, từng khúc. Tôi cứ nghĩ ngày trước ta và Mỹ đánh nhau chí tử nhưng là một cuộc đánh “đàng hoàng”, ngửa bài. Còn Trung Quốc với ta bây giờ, xin thưa “đồng chí” mà vô vàn mưu ma chước quỷ. Tạm bỏ thời phong kiến Đại Hán ra, chỉ từ thời Trung Hoa cộng sản thì cũng đã… ác lắm rồi. Họ càng khỏe lên thì càng ác. Thôi thì Nhà nước lo chuyện đại sự theo kiểu của Nhà nước. Còn nhân dân họ có quyền lo quyền làm (cũng cho chuyện đại sự) nhưng theo kiểu của nhân dân, miễn là không phạm luật. Thế là quý lắm! Quan niệm mềm đi có khi được việc. Chứ nếu cứ dùng sức mạnh và tiền của cho được việc, lúc bấy giờ thì với Nhà nước, việc đó dễ như trở bàn tay nhưng tôi tin cái hại sẽ ngấm ngầm lâu lắm. Việc huy động công an và xe cộ, việc dựng vội mấy cái sân khấu ở những vị trí “ngon” với người biểu tình quanh Bờ Hồ hôm 21-8 là như vậy. Nói thật, tôi và nhiều người chưa bao giờ thấy một kiểu văn nghệ sống sít, vơ bèo vạt tép, miễn cưỡng như kiểu “Tinh thần thể dục” của nhà văn Nguyễn Công Hoan, ở sân khấu Bờ Hồ sáng đó. Nhiều cháu quá bé nhỏ yếu ớt, biểu diễn lâu dưới cái nắng rất oi bức, quả thật tôi lo cho các cháu dễ bị cảm, ốm. Tuần nào cũng vài ba buổi, không sáng thì chiều, tôi đi bộ quanh Hồ Gươm, tôi cứ thầm mong đừng bao giờ phải thấy cái kiểu văn nghệ hát hò như thế nữa. Thật chẳng làm gì có cái văn nghệ như anh Thông duy tưởng trong bài viết của mình đâu.


Có lẽ vì cảm hứng kinh viện, lại quá mẫn cảm ý thức bề trên cần dậy bảo mà anh Thông mấy lần đưa ra huấn thị về lòng yêu nước, khi thì dẫn lời Bác Hồ nói, khi thì mấy đồng chí lãnh đạo cao nhất nói, nói chung nó đúng và kêu như khẩu hiệu, như đường lối nhưng xem ra nó cứ chuội đi, cứ lô lố thế nào vì tính sách vở, kinh viện không đúng chỗ. Điều người dân quan tâm nhất là thực tế, là việc làm, mọi người, đặc biệt là các vị làm to, các vị là “đầy tớ của nhân dân”, các vị sống như thế nào, làm được gì và làm được bao nhiêu so với nói?

*

*        *

Anh Thông ạ, là người làm công tác văn hóa, nghệ thuật ở cấp trung ương (hình như anh cũng đã nghỉ hưu) lại là người làm thơ thường nhiều xúc cảm và rung động, chắc anh cũng phải biết một thực tế này. Đó là mấy lâu nay, đi bất cứ đâu, ở bất cứ chỗ nào (chợ búa, bến xe, vỉa hè, quán nước, bàn bia, bữa cơm gia đình, họp hành to nhỏ…) ta đều có thể nghe người ta bàn luận, thở than chuyện dân tình thế thái, chuyện lộn xộn, lùm xùm của đất nước mình. Người thì chép miệng, người chửi đệm một câu, người triết lý. Không ít người hăng say phân tích đầy thuyết phục, giỏi giang  v.v… Đấy là dân tình chứ còn là gì khác. Rồi cảm  giác bất an như lúc nào cũng lơ lửng trên đầu, như cứ chực rơi bất cứ lúc nào vào số phận mình, người thân của mình, bạn bè mình, và cả nhân dân, đất nước mình. Người lãnh đạo, người làm chuyên môn điều tra xã hội học, người làm công tác văn hóa tư tưởng như anh không thể bỏ qua thực tế đáng buồn này. Xin các vị làm to cứ thử “vi hành” (như tên một truyện ngắn của bác Hồ), cứ thử tiếp xúc với các cử tri (cử tri đặc thảo dân, không chấm chọn) kiểu này xem sao?

Rất đông nhân dân lao động hàng ngày lam lũ lắm, chẳng biết báo chí lề nào cả, bươn chải bám mặt đường để mưu sinh, nhưng họ biết cả đấy. Họ biết bằng trực cảm rồi trực ngộ. Có thể họ không thuộc một chữ một câu trong những định nghĩa về lòng yêu nước như anh đã dẫn ra, nhưng chính họ là người yêu nước hồn nhiên và xịn nhất.

Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, nguyên ủy viên Bộ chính trị, có thời là thủ trưởng trực tiếp của anh, vừa đây có nói trên Lao động online như để chia sẻ, như để mỗi người tự thẩm thấu; cố nhiên ông không nhằm lên lớp dạy bảo ai, rằng, “Hiện nay trong dân có một tâm lý rất phổ biến là người ta không thích guồng máy hiện tại. Người ta không thích và ngại tiếp xúc với chính quyền trong khi cuộc sống của người dân lại có hàng trăm thứ phải gắn với chính quyền, bởi “những người đầy tớ của dân” luôn vòi vĩnh lạnh nhạt với dân. Đó là biểu hiện của sự xuống cấp về văn hóa giao tiếp, văn hóa hành chính, ứng xử. Với một guồng máy như vậy thì làm sao đất nước phát triển khi thiếu sự tin cậy giữa chính quyền và người dân. Hiện dân chỉ đối phó với chính quyền…”. Rồi ông kết luận : “Sống trong một xã hội như xã hội mình thì khi nào cũng phải sợ, bởi điều phiền toái xuất hiện từ những phía mà mình không ngờ được”. Chuyện biểu tình vừa rồi, tôi nghĩ cũng là một kiểu như vậy đấy. Chữ “phiền toái” ông Điềm dùng cũng rất là đúng trong câu chuyện biểu tình những ngày qua.

Không biết anh Thông có lướt hết vài trăm phản hồi trên báo mạng chỉ vài ba ngày sau bài viết của anh; nó dồn dập, tập trung và hầu hết là đúng, là hay, là chí lý. Đây cũng là dân tình. Nhưng dân tình ở một cấp độ giàu chất xám hơn mà thôi.

Chuyện biểu tình chẳng biết có còn nữa hay thôi. Còn hay thôi là tùy vào “ông bạn lớn” xấu chơi và sự ứng xử khôn ngoan, đúng luật pháp của chính quyền và của nhân dân. ứng xử khôn ngoan và đúng luật pháp còn cần thiết cho nhiều việc khác mà chính quyền và nhân dân có thể còn va vấp, đụng chạm nhau.

Nghĩ cho cùng, tôi và anh Thông và rất nhiều ai nữa chả là cái đinh gì trong dòng chảy của thời gian. Ngắn ngủi lắm! “Trăm năm còn có gì đâu. Chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì” – đấy là nếu như không mất nước thì may ra chúng ta mới còn “một nấm” để mà ngâm như cụ Nguyễn Gia Thiều đã nói hộ.

Vậy nên, cầu mong cho nhân dân, cho dân tộc, cho đất nước là trên hết ./.

BS: * Ông Phạm Ngọc Luật, nguyên là Phó Giám đốc Nhà xuất bản Văn hóa-Thông tin.  Cùng một tác giả: Thanh Tâm: BIỂU TÌNH VÀ SƯA TẶC (Quê choa).

73 bình luận to “346. Nhân chuyện biểu tình, suy nghĩ cùng anh Vũ Duy Thông”

  1. Kiều Sơn said

    Tôi ít nổi cáu trên diễn đàn, dù một chức sắc, hay một chính khách nào đó nặng lời, hớ hênh, hoặc ngang nhiên ngu độn thóa mạ thân chủ các chính kiến thế mà không kìm nỗi khi Vũ Duy Thông ngang nhiên dạy bảo về yêu nước và tấn công các trí thức, nhân sỹ tham gia biểu tình. Bởi vì, không thể tha thức cho VDT khi ông còn mang tước hiệu nhà thơ. Giá như ông chỉ là PGS-TS không thôi thì chẵng nổi nóng làm gì. Những lời tâm sự của bác Luật thấm tận tâm can, KHÔNG BIẾT NGƯỜI BẠN VŨ DUY THÔNG CÓ TỰ TREO BÚT BỎI CÁI LÝ PHÂN GIẢI VIỆC ĐỜI, VIỆC CỦA DÂN TỘC, CỦA TỰ DO, DÂN CHỦ SẶC MÙI ĐAO PHỦ VÀ ĐỘC QUYỀN ẤY THẬT THÔ BỈ HÈN HẠ, VÀ ĐÁNG KHINH MIỆT

  2. tran hue said

    Nhưng cuối cùng là các ông muốn gì ,một cuộc chiến tranh máu đổ xương phơi ư . Thôi đi các ông .Chúng tôi chán cac trò kích động lắm rồi . Cuộc chiến này vừa phải đấu lực vừa đấu mưu .Tôi sợ các ông chỉ muốn là ngư ông thôi

  3. thanhkhe said

    Bảy trăm tờ lá cải,
    Tờ nào cũng đầy sâu.
    Lũ dệp sống bằng thuế.
    Say hút máu đồng bào

  4. hoàng vân said

    Đồng hương nói:
    “Hữu Thỉnh có người em kết nghĩa, tên là Vũ Duy Thông, cùng quê Vĩnh Phúc, bạn học một thời với nhau, nghe nói công lên việc xuống ở nhà Thông, đều không qua tay Thỉnh. Họ đã cắt máu ăn thề chung thủy với nhau suốt đời. Ngày Thông làm TBT tạp chí Diễn đàn văn nghệ có cho in bài đểu về cụ Nguyễn Đình Chiểu, ông Thi tức quá, cách chức liền. Thỉnh cưu mang tìm cách cứu em bèn giới thiệu hắn về Ban TT-VH TƯ. …Lúc này Thông đang làm vụ trưởng vụ báo chí, lại có tin Thỉnh sẽ về làm phó Ban TT-VH TƯ, sợ mất cái chỗ mà Thông đang nhắm đến, hắn liền đảnh Thỉnh tới số. May cho Thỉnh là tiếng nói của Thông không là cái gì ở lĩnh vực này. Sau này còn thêm một số vụ nữa, Thông ra mặt chống Thỉnh, người đã từng cưu mang mình” ( Văn nghệ chí)

  5. hongloan said

    cay đắng quá anh Thông, tôi thật không ngờ.

  6. meo meo said

    Bài viết sâu sắc và hay quá!

  7. Communist said

    Bài viết của Ông Luật thể hiện một cái nhìn sắc bén cùng chủ nghĩa nhân văn cao cả. Ông phê bình nhẹ nhàng người đồng chí của ông nhưng cũng nghiêm khắc về người đồng chí này. Ông thương dân như bát nước đầy. Ông không xả uất ức của mình bằng những nhát dao quy chụp mà bằng những triết lý nhân sinh. Tóm lại ở ông là cả một con người-đúng con người có trái tim đồng loại. Tôi thật tình cảm phục ông. Mỗi lần nghe các ông Nguyên Ngọc, Chu Hảo, Nguyễn Quang A v.v.. nói, tôi vui nhiều vì nghĩ rằng đất nước còn nhiều người, rất nhiều người có tâm với đất nước, và với những trí thức như thế đâu dễ có ai bắt nạt. Chúc ông luôn vui mạnh.

  8. nguyễn văn Dũng said

    Đến giờ phúc này mà ai còn thân thiện với Trung Quốc, dứt khoát là phản quốc.Thực tế đã chứng minh anh tàu khựa không phải là bạn, là đồng chí của Việt Nam

  9. Trần Quốc said

    Trải nghiệm đời thường và văn học cho ta biết có những kẻ trộm cướp giết người tàn bạo vẫn còn cái tình người, lương tâm và biết xấu hổ. Bài viết của ông Phạm Ngọc Luật thật nhẹ nhàng mà sắc như dao cạo.Tin rằng khi đọc bài này thì dù cố lên gân với vợ con con cháu trong nhà, ông V.D. Thông vẫn sẽ phải cảm thấy trong lòng cay đắng nhục nhã và nhận ra sự “dại dột ” muôn mặt của mình. Cũng tin vợ con con cháu ông Thông,chỉ cần có chút hiểu biết thôi, sẽ thấy xấu hổ vì ông.

    Ông Thông nên hiểu, có học hoặc tự cho là có học mà nói ra làm cho xã hội mù mờ thêm về nhận thức cũng là một cái tội , tội nặng.

    Mong ông đọc lại chương ” Khổng Minh khua lưỡi bẻ bọn hủ nho” lập liên minh Thuc- Ngô chống Tào Tháo trong Tam Quốc Chí . Đại ý rằng có loại nho quân tử và nho tiểu nhân; loại tiểu nhân dẫu làm ngàn bài thơ mà chẳng nghĩ ra một mẹo giúp nước thì cũng có đáng gì.

  10. Hạo Nguyên said

    Tội cho ông Thông ! Thương cho ông Thông !
    Nếu ông nhận ra rằng bà con không ghet bỏ ông, mà chỉ căm ghét cái tư tưởng nô lệ-bán nước của ông thôi. Ông hãy trở về con đừơng sáng.
    Nếu ông tin mình đúng ( ngu trung ) hãy học cách các đồng chí mình ký tên Thi Nga, Nguyễn Việt… thì ai biết đó là đâu, khỏi phải chường mặt nghe chửi và các con cháu không bị nhục lây.

    • Hà My. said

      Hạo Nguyên đã nói Vũ Duy Thông Có “cái tư tưởng nô lệ”- Rất đúng !
      Ngày nay, thực tế vẫn còn đầy dẫy những kẻ “Nô lệ về tư tưởng”, với rất nhiều nguyên nhân, động cơ khác nhau…Họ vẫn tự cho rằng họ mới là công dân số 1, họ hăng say “thổi Tù và hàng tổng” để “tiến lên CNXH “…Đó là niềm tin và cả lợi quyền của họ . Thực khó mà mong họ thay đổi được – Cũng 1 phần , do lòng trung vào chế độ, họ sẽ không chịu nhìn vào “các trang mạng xấu”, khi họ đã cho là “Rác rưởi” ! Tôi đã thử kiểm nghiệm các dạng “Tư tưởng” như vậy trong chính môi trường nơi tôi sống. Đây là cái khó trên con đường quanh co làm rõ Ngụy quyền và Chính quyền hiện nay và sắp tới .

  11. donvuon said

    Với những phát ngôn hồ đồ của mình ông Vũ Duy Thông chắc chắn bị người dân và sử sách Việt Nam coi là tên Việt gian tay sai bọn đại hán.

  12. Mà sao dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam lại lắm thế lực thù địch vậy. Hãy xem những người bạn của chế độ này là ai nhé. Cu ba, Bác Hàn, Trung cộng, Libya, Lào.

  13. Dân đen said

    Bác Phạm Ngọc Luật viết rất hay và cảm động. Bài Biểu tình và Sưa tặc của bác cũng rất hay:

    “Tôi cứ nghĩ như bọn cướp tiệm vàng, chúng có thể manh động rất nhanh, chỉ vài ba phút, với một cái xe máy, một cái túi nhỏ chúng có thể cướp đi tiền tỷ. Còn để chặt hạ được một cái cây to, ở giữa Hà Nội đông đúc này nó phải ầm ĩ, lôi thôi lắm chứ. Bao nhiêu nhà dân, rồi xe cộ, người qua lại, có lẽ họ cũng thấy, cũng nghi ngờ nhưng chắc họ sợ thò mặt, lên tiếng sẽ chuốc vạ vào thân. Hội chứng vô cảm và hội chứng sợ sệt mà! chết thế! Nhưng còn công an có vũ khí, đồn nào chả trực ban ca kíp cùng dân phòng tuần tra bảo vệ, vậy thì họ ở đâu? Sưa tặc chặt hạ ngon lành (có người nói vui, có khi chúng còn kịp pha trà, hút thuốc), bán gần bán xa, hàng cồng kềnh, bán xong xuôi rồi mới thấy công an tiến hành điều tra, truy tố.”

    Đến đây thì tôi trộm nghĩ là biết đâu mất thằng sưa tặc chẳng đã “gì” mấy anh CA rồi. Tương tự như vậy, mắy thằng hải tặc chắc cũng phải tác động thế nào mà các anh CA mới “ấy” biểu tình như thế.

  14. hong phi said

    Cám ơn a Basam đã cho xới lại ‘vụ Vũ Duy Thông”
    Một cán bộ cao cấp của Đảng,lại là cán bộ văn hoá,hơn nữa lại còn là một nhà thơ,thiết tưỏng VDT phải tri thức đầy mình, tâm hồn mênh mang..vậy mà đuợc học ở Nga những 3 năm vẫn không trả lời đựoc bằng tiếng Nga!Thời đại tiếng ANh phổ cập đến tận trường phổ thông cấp 1 mà tiếng Anh cũng không biết!
    Tâm hồn nhà thơ trong VDT đáng lẽ

    phải được páht tiết anh hoa bằng hình ảnh xúc động cảu lòng yêu nước mà đoàn biểu tình đã thể hiện. Vậy mà, VTD chỉ chỉ làm cho tầng lớp trí

    thức xấu hổ,văn nghệ sĩ ngượng ngùng!!vì vấy bẩn lên thanh danh của họ

  15. dân thường said

    Ông Thông mà đọc bài này thì nguy hại cho sức khỏe lắm đấy. Nếu ND Thông mà có chứng cao huyết áp thì càng nguy.

    Tôi đã từng rất không đồng tình với ông ND Thông vì bài viết nhăng cuội của ông ta. Nhưng đến bây giờ lại thấy ông ta là kẻ đáng thương.

    Ông ta vẫn còn thời gian để sám hối!

  16. huythuanvu said

    KHÔNG THỂ PHỦ NHẬN ĐƯỢC RẰNG: TỰ DO NGÔN LUẬN ĐÃ CÓ BƯỚC TIẾN ĐÁNG GHI NHẬN.
    Dù sao cũng phải ghi nhận lời bác Lê Đăng Doanh: “Tự do phát ngôn thì cứ tự do phát ngôn, nhưng quyền tự do sau phát ngôn thì tôi không bảo đảm”.he he!!!

  17. Tan Tai said

    Qua hiện tượng Vũ Duy Thông, tôi thiết nghĩ các báo đài và cả chính quyền nên rút kinh nghiệm, nếu để những tên bồi bút hay văn nô viết vở vẩn chỉ tổ phản tác dụng, làm nhục cho chủ nhân ông của họ mà thôi.Muộn còn hơn không, hãy vì tổ quốc và nhân dân đi. Tôi xin quý vị đó.

  18. Phan Đức Lành said

    Cảm ơn bác Luật nghen ! bài viết của Bác, làm cho tui nhẹ người đi, như mụn nhọt nó hành cả tháng nay, bây giờ đọc xong bài viết này, thấy người nhẹ nhõm, khỏe re . . .

    Là người cầm bút, thiệt tội cho VDT, ai lại mà viết lách . . . hổng chịu động não chút nào ? bài viết ấy, của Vũ Duy Thông, làm xấu hổ cho giới văn sỹ cả nước.

    Tui thật là khó hiểu, lý do gì mà mấy chục ngày trôi wa, ông Thông im re vậy cà ? tui đoán, có lẽ ông VDT mắc nghẹn từ bữa hổm đến nay, cổ họng sưng tấy lên, cái thứ nhiễm trùng này, ung nhọt nó hành cho khốn khổ, nóng, sốt, đau rức, làm sao mà ăn uống được gì ? con người ông, đã có tuổi rồi, tuổi cao sức yếu, dễ lâm bệnh nặng lắm đấy, tui lo cho ông wá, bệnh tình như vậy, thuốc men hổng trúng, là tiêu luôn đấy nghe ông.

    Tui nghĩ, ông Thông bệnh nặng đã đành, hổng lẽ, vợ, con, cháu, dòng tộc . . . bệnh hết ?

    • Trần Quốc said

      Còm viết cho Còm xem:
      Viết chơi “…..làm xấu hổ cho một số người ở giới văn sĩ cả nước” có được không?!
      Xin chào.

  19. Phú said

    Vũ Duy Thông chẳng phải u mê. Đã làm thơ được, không thể không biết sự thật về hiện tình đất nước, lòng dân.
    Nhưng Thông đủ đểu giả, lưu manh, khốn nạn để cố tình a dua, bẻ cong bút viết những lời xiểm nịnh chóp bu, bịp bợm, ngu dân.
    Mặt dày như Thông, đâu biết nhục, mà mọi người cố tranh luận, phê phán?
    Đau là đau cho cha mẹ, thày cô Thông!
    Nhục là nhục cho con cháu Thông muôn đời

    • nguyentandung said

      Bạn Phú thân mến đọc comment của bạn tôi thấy qúa sức chí lý, không biết bạn có biết địa chỉ nhà của hắn hoặc nhà cha mẹ của hắn mà để tôi copy gời bằng đường bưu điện để cho tòan bộ gia đình của nó đọc

  20. Vũ Hưng said

    Pháo ” tép” đì đẹt thế thôi A ?
    Châm ngòi không khéo , lại châm nhà
    Nhà cháy lấy đâu nơi ” tá túc ”
    Mà đòi vì QUỐC với vị GIA

    • Bác Ba Phi said

      Vị GIA dân lấy cán chổi chà
      Nện đầu lũ bán nước vỡ ra
      Vị QUỐC dân Nam thề tiếp bước
      Xuống đường phản đối lũ TRUNG HOA

      Pháo “ TÉP “ nay đã thành pháo “ ĐẠI”
      Nổ giòn chấn động lũ tai sai
      Mai này chọn cách là CHẠY TRỐN
      Giống gã … ĐA PHI đã chạy dài

  21. Nhật Nguyên said

    Một bài viết tuyệt vời, xin cảm ơn tác giả. Người trí thức chân chính có tầm, có tâm viết hay hơn hẳn bọn bồi bút chỉ biết sủa theo lệnh của chủ.

  22. Bác Thông mà có lòng tự trọng, đọc xong, ặc máu mà…sảng khoái mất, hee, thứ lỗi cho thanh niên nhé ông GS

  23. phan hà khoa said

    Hay quá, giá như 1trong 600 cái báo lề phải giám đăng bài này thì cơ hội mở mặt mở mày của Việt Nam với thế giới văn minh chắc không còn xa…

  24. Kiến said

    Anh Ba
    Ta đã từng phê phán cách làm bỉ ổi của VTV sau vụ phúc thẩm CHHV, cách cài đặt trâng tráo nhân chứng của đài TH.Hà Nội.
    VDT đã là chuyện cũ rồi, nói thế cũng là đủ.
    Nếu ta dùng cách này tuy là không như VTV hay H1 nhưng tôi vẫn thấy có điều gì không ổn.

    hình như có 4 lý do để không nên nói chuyện này nữa:
    1. Tha thứ là đứng trên kẻ thù, trả đũa là ngang bằng nó
    2. tuổi tác của VDT là một lý do để ta kính trọng
    3. Chuyện này đã từng nói rồi
    4. Vì chất lượng tờ báo BaSam, nên tập trung vào những vấn đề có tầm hơn
    BS: Cám ơn bác góp ý. Nhưng có lẽ bác bị lẫn lộn giữa một bài báo, một con người với một vấn đề hệ trọng của đất nước. Vũ Duy Thông hay bài báo của anh ta cũng chỉ là thứ cát, bụi trong những điều mà bài báo này nói tới thôi. Không thấy những điều lớn lao đó thì mơ “vấn đề có tầm hơn” nào nữa đây?

    • hahien said

      Ông Thông không đáng được kính trọng, dù tuổi tác của ông ta là bao nhiêu, khi ông đã phun nọc độc vào nhiều người đáng kính trọng, trong đó có những người hơn ông cả về trí tuệ, nhân cách và tuổi tác

      Một người kém ông Thông cả chục tuổi.

    • Đông Hoàng said

      Đúng. Tôi đồng ý với ABS. Vấn đề không phải là chỉ nói riêng với VDT, mà những vấn đề VDT nêu ra một cách quy kết, chụp mũ, nâng quan điểm…là căn bệnh trầm kha của tầng lớp Nãnh đạo, nó làm cho tầng lớp tinh hoa của xã hội mai một , chết yểu ngay từ khi có chế độ XHCN này. Không tẩy não được vấn đề này thì dân tộc ta không bao giờ “nhớn” lên được, thưa anh Kiến.

    • Vũ Duy Thông chỉ là cái quai giỏ said

      Tôi cũng ngĩ như ABS. Bài báo của Vũ Duy Thông và cả con người anh ta cũng chỉ là cái quai để xách một cái giỏ đựng những vấn đề lớn của đất nước mà bài báo gợi ra, như vấn đề sự xuống cấp về chất lượng làm việc và văn hóa hành xử của chính quyền, sự khinh bỉ sâu sắc và rộng khắp của dân với chính thể, sự dốt nát lạc hậu thô bỉ quá mức mấy ông bà gọi là đại diện cho chế độ. Vì thế, không nên tốn công bàn về VDT và cái gọi là bài báo của anh ta.

  25. Công Minh said

    Có người viết (vào năm 2001) rằng “ông Vũ Duy Thông đã học ở Nga ba năm nhưng không đáp lại bằng tiếng Nga khi người của sứ quán (Mỹ) nói bằng ngôn ngữ này. Ông cũng nói ông có vài năm ở Trung Quốc. Vốn tiếng Anh của ông không có mấy.”. Liệu chuyện này có thật không nhỉ?

  26. Gia said

    Trước đây thì ra ngõ gặp anh hùng, ngày nay ra ngõ thì gặp toàn giáo sư tiến sĩ. Thật là đại họa cho dân tộc!

    • CŨng vậy trước đay ra ngõ gặp anh hùng ngày nay ra ngõ gặp toàn tướng tá. Đại họa này còn lớn hơn

  27. Dân ngụ cư said

    Bài chấn chỉnh VDT của Bác Luật rất sắc sảo, giọng văn điềm đạm, ý tứ xâu xa. Bài này để cảnh cáo bọn bồi bút (chưa có mác GS-TS như VDT) như tên Minh báo QĐND liệu mà khâu mồm lại.
    Bọn điếm văn hoá như vậy đầy đàn. Tôi nhớ có một lời vè hiện đại như sau : điếm hạ cấp bán trôn nuôi miệng, điếm văn hoá bán miệng nuôi trôn..
    Mong những bài sắc sảo của Bác Luật

  28. Vudongthi said

    Ôi, ông ấy đâu phải là nhà thơ, vì ông không “cùng máu thịt với nhân dân” (Chế Lan Viên). Ông ấy là đồng chí với các đồng chí Trung Quốc cơ mà!

  29. vdr said

    Toi quen vai ong ban, luc hoc thi trung binh, hoc kinh te thi hoc tai chuc, hoc tieng Anh cung tai chuc, the nao ma ong ta lai chay duoc mot suat di hoc Cao hoc 6 thang sau do lam TS luon mot leo. Ong ay lai dang chay chot xin xac nhan vai gio day ngoai ngu o cac TTNN de xin phong ham PGS…. Toi thuc su ko hieu nha tho rom Vu duy thong co la PGS kieu ong nay ko?

  30. Công Bằng said

    Bác Phạm Ngọc Luật là nhà văn hay sao mà viết hay quá !.

    Trong mọi chuyện cổ tích, một người luôn đứng về phía những thiên thần nhỏ bé , để chống lại bầy quỷ ác . Người đó phải là người tốt. Bác Luật là người như vậy .

  31. […] Nguồn anhbasam […]

  32. DOQUOCMINH said

    Bác Luật ơi, đã có thơ rằng:Hoài hơi mà đấm bị bông/cứ đấm bên nọ,nó phồng bên kia. Vả lại như bác đã trích dẫn 2 câu thơ của Nguyễn Duy đấy thôi!,thiết nghĩ cũng vì cái TRỌNG TRÁCH “nuôi …thân” nên bác Thông mới đành phải “bán miệng”như vậy…Tuy nhiên,điều đáng tiếc(cũng là đáng sỉ nhục cho giới trí thức VN nói chung)là việc bác thông đã ỊN cái HỌC HÀM MỸ MIỀU kia vào ngay trước tên tác giả bài viết.

  33. Vũ duy Thông đích thị là tay báo nô bán miệng nuôi thân. cái danh PGS, tiến sỹ của Thông chỉ là danh chạy chọt, nịnh bợ không hơn không kém.

  34. beohoadau said

    Ông vũ duy thông à: ông là 1 trí thức nhưng nhận thức xã hội của ông ngang với học sinh tốt nghiệp tiểu học

  35. Dân Việt said

    Vũ Duy Thông là một tên bồi bút, một con điếm chính trị không hơn không kém.Thật xấu hổ cho nước Việt khi có những kẻ như Vũ Duy Thông. Thằng này, xin tha thứ cho bức xúc của tôi, là một Lý Thông hiện đại!

  36. Haisg said

    Những phân tích chí tình, ngọt nhạt có đủ, là người biết suy nghĩ khác với cây sậy, Tôi chắc ông VDThông giờ đây thấm thía hết cái ngu, cái dại của mình trong phút bốc đồng “lãnh đạo”, ngửa tay đón “vài trăm bạc” nhuận bút mà hạ bút lên lớp “quần chúng, nhân dân” “nhân sĩ, trí thức” biểu tình thể hiện lòng yêu nước, phản ứng đúng mức, trực diện với âm mưu, hành đông xâm lược của bọn ba tàu phương Bắc
    “Món ngon nhớ lâu, đòn đau nhớ đời”

    TH

  37. Mua dong buon said

    Chỉ những người về hưu mới dám nói thực thôi, nhưng không trách ai được, vì cái cơ chế nó thế. Nhưng vẫn còn hơn ông Thông đã về vườn rồi mà vẫn tưởng mình còn đương chức, chả biết có kiếm chác được gì không mà lại bị nghe…

  38. Củ mì said

    BỘ TRƯỞNG BỘ VĂN HÓA: Ông Phạm Ngọc Luật

    • Gia huy said

      Vấn đề ở đây là cơ chế bạn ạ, với mô hình tổ chức bộ máy nhà nước hiện nay thì bất cứ người nào cho dù họ có là Obama, Nikolasakozi hay angelamerken thì cũng tham nhũng cũng độc tài. Đễ tránh sự tha hóa ấy người ta đã nghĩ ra mô hình nhà nươc pháp quyền dân chủ đa nguyên, Trong bộ máy quản lý điều hành HÀNH PHÁP, LẬP PHÁP và TƯ PHÁP phải độc lập.

      • Phạm Trọng Luật Rừng said

        May mà ông Luật anh tôi không là thi sĩ, GS.PGS.TS, bộ trưởng mới còn tâm, còn tài [đúng ra là người có tâm có tài thời này chẳng mấy ai dám đeo vào mình cái mác bộ trưởng, GS. PGS.TS, thi sĩ cả, là kẻ trong chăn nên tôi biết, nó chẳng bằng cái thẻ môn bài nhà thổ ngày xưa đâu, vì người làm điếm người ta nhận mình là điếm, còn bọn bộ trưởng, GS.TS, thi sĩ là điếm mà không dám nhận, nhục lắm, đạo đức giả lắm, chẳng bằng điếm đâu] như thế này chứ trong cái thể chế này thì làm bộ trưởng, thủ tướng hoặc tổng bí thư thì cũng chỉ là những vũ duy thông mà thôi.

        Ký tên
        Em ông Luật

  39. Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    ====================

    Trong Vùng Đất hào hùng này
    Cha ông ta sinh ra và lớn mạnh
    Đất Tổ Tiên đòi hỏi Cha ông
    Nên Tiền nhân học hỏi chiến đấu
    Nên Tiền nhân học hỏi chiến thắng
    Tổ Tiên không bao giờ nghĩ rằng mình thất bại chiến bại
    Cha anh không bao giờ nghĩ rằng mình thất bại chiến bại
    Bài học cho chúng ta hôm nay
    Không cuộc đấu tranh nào chúng ta có thể chối từ
    Bài học cho chúng ta hôm nay
    Không cuộc đấu tranh nào chúng ta có thể khước từ
    Chúng ta cùng có giấc mơ chung :
    Giấc mơ Việt Nam
    Chúng ta có thể đổi Quốc tịch ngay cả đổi tên ngay cả thay cả họ
    Nhưng chúng ta không thể thay đổi mầu da mầu mắt
    Chúng ta có thể đổi Quốc tịch ngay cả đổi tên ngay cả thay cả họ
    Nhưng chúng ta không thể thay đổi di truyền di thể
    Tổ tiên chúng ta không muốn con cháu mình kẻ thua cuộc
    Cha ông chúng ta không muốn con cháu mình kẻ thất bại
    Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Vì chúng ta còn Tiền đồ giống nòi
    Chúng ta ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Vì chúng ta còn Tương lai Việt Nam
    Anh ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Vì đến bây giờ anh vẫn chưa từng thua cuộc
    Chúng ta ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Vì đến bây giờ chúng ta vẫn chưa từng thất bại
    Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Anh biết em còn làm mọi điều tốt hơn
    Cho dù anh biết đâu đó chung quanh đâu đây
    Có ít người giơ hai tay đầu hàng
    Từ bỏ giấc mơ chung :
    Giấc mơ Việt Nam
    Có ít người giơ hai tay đầu hàng
    Áo gấm về làng cỡi ngựa cái em hoa độc
    Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Vì em cứ tin đi anh xứng đáng của em không bao giờ bỏ cuộc ….
    Cho dù chúng mình sẽ là người cuối cùng trên cuộc lữ hành đấu tranh
    Hãy đem Ánh Thái Dương về lại Chân trời mới Quê hương
    Nơi ấy chúng ta từng sinh ra rồi vượt biên vượt biển ra đi
    Chúng ta lại thấy Bình minh trên Quê Mẹ hồi sinh
    Hàng triệu Hoa Hướng Dương – hàng triệu thanh niên Thế Hệ Trẻ lại lên đường
    Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Vì hàng triệu Mẹ Việt Nam già nua đang chờ em
    Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Vì hàng triệu Người Lính Già Hai bên vẫn còn đây
    Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Vì hàng triệu Người Lính Già Hai bên cuối đời sẵn sàng xả thây
    Tổ Quốc Việt Nam không đòi hỏi gì nhiều !
    Em ơi ! Chỉ xin đừng bỏ cuộc !….
    Hãy xuống đường biểu tình bất bạo động hàng triệu Người
    Tổ Quốc Việt Nam không đòi hỏi gì nhiều !
    Chỉ chừng ấy thôi em sau đây :
    Hãy xuống đường biểu tình bất bạo động hàng triệu Người
    Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Hãy xuống đường biểu tình bất bạo động hàng triệu Người
    Tổ Quốc Việt Nam không đòi hỏi gì nhiều
    Chỉ chừng ấy thôi em sau đây :
    Hãy xuống đường biểu tình bất bạo động hàng triệu Người
    Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Đất Nước trước hiểm họa xâm lăng sợi chỉ treo triệu cân
    Biển Đông dậy sóng
    Hoàng Sa – Trường Sa ngày nào phải về lại Đất Mẹ Non Sông ? ?
    Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Em ơi ! Xin đừng bỏ cuộc !….
    Em ơi ! van xin em đừng bỏ cuộc !….

    TRIỆU LƯƠNG DÂN

  40. khách said

    Nhẹ nhàng mà … đích đáng !

  41. gia tao said

    đối với duy thông hay duy tắc gì cái loai ngử ấy chỉ trứng cà chua thối mà thôi chứ lý lộn văn chang nó có thừa

  42. Aviet said

    Cái ông Vũ Thông này viết bài giống như 1 kẻ rất ít đọc báo mạng.
    Chỉ chăm chắm đọc báo giấy, báo có lề thì làm gì chẳng đẻ ra cái bài viết láo lếu ấy.

  43. Le Dung said

    Thoi nhac den lam gi loai boi but Vu Duy Thong,loai “day to” phan chu

  44. Thạch Sanh said

    Tưởng là không ai nhắc đến tên Thông nữa. Nhưng anh em văn nghệ vẫn thương Thông, và muốn cứu Thông ra khỏi bến lú sông mê!

  45. khach said

    Trách với tên thông ra thông vào này có mà hết cả ngày , cho nên đã có thơ rằng :
    “Duy thông chổng mông lên trời.
    Đánh ba phát rắm phọt hơi ra mồm”

  46. pham long said

    hy vọng anh Thông biết xấu hổ.

  47. Bài của Anh Luật hay quá ! Chân tình sâu sắc và cay đắng cho dân thế thái…..! Hy vọng ông VDT sẽ đọc và sẽ biết ân hận vì những dòng đã viết ….TRĂM NĂM BIA ĐÁ THÌ MÒN – NGÀN NĂM BIA MIỆNG VẪN CÒN TRƠ TRƠ …..! Thật tiếc cho nhưng lời văn NÔ chống lại nhân dân , chống lại dòng chảy của thời đại ..
    Một lần nữa xin cám ơn Anh Luật … Tôi rất tự hào cùng họ với Anh …

  48. anh thông ơi! said

    Anh Thông à! Đọc xong tôi cũng thấy ngượng.

  49. đảng viên tâm huyết của đảng said

    Bình thêm: “Nói thêm điều đó, tuyệt nhiên tôi không có ý ám chỉ anh thuộc loại PGS – TS “mặt trận ấy”. Nhưng tôi thấy danh hiệu nhà thơ của anh lại được hơn, làm thơ được như anh là được”.
    Nhưn thơ của người ta thường chỉ: “Con cóc trong hang, con cóc nhảy ra, con cóc ngồi đó, con cóc nhảy đi”, nhưng cũng bài thơ “con cóc” đó của anh lại có tứ thơ tuyệt vời. Ví dụ như anh viết: “Con cóc trong hang, con cóc nhảy ra, con cóc ngồi đó, con cóc nhảy đi. Bao giờ Đảng bảo anh đi, thì anh sẽ hút một bi thuốc lào”, v.v.. Đó là tứ thơ mang tâm hồn cộng sản vô cùng hồn nhiên, trong sáng mà cũng thấm đượm tình đồng chí nữa, hu hu…

  50. Người Sông Tiền said

    Qúa chí lí! Bây giờ mà viết “kiểu Vũ Duy Thông”, rách việc. Cám ơn tác giả Phạm Ngọc Luật, có cái nhìm thấu lòng dân. Bây giờ trình độ dân nâng lên rồi, không như đánh giá của ông cựu Bộ trưởng Bộ 4T Lê Doãn Hợp trong chuyến đi thăm Mỹ, khi trả lời phỏng vấn báo chí hải ngoại: “Chừng nào VN cho phép ra báo tư nhân”. Ông nói rằng, do trình độ dân trí còn thấp nên không thể (đại thể). Láo thật!

  51. nghét người nói càn said

    Mọi người “mắng” Vũ Duy Thông cũng nhiều rồi.
    Tôi thì thấy ông cũng là con người, cũng có cái tốt, cái chưa tốt, chỉ có điều khi ông muốn tỏ ra tốt, nó lại tòi ra cái xấu (quá xấu). Âu cũng là cái lổi của hệ thống! cái hệ thống này kinh khủng lắm, nó cắt người ta ra, nghiền nát, cho vào khuôn, đúc ra một thằng người mới.
    Hãy cứ để cho ông Thông và nhiều nhà báo khác học bài học về hệ quả của việc “muốn nói, làm quan mà nói”

  52. ntq2864 said

    Bài này anh Phạm Ngọc Luật ( xin lỗi vì tôi cũng lớn tuổi nên xưng hô bằng anh ) viết rất hay lời văn thắm thiết cho người anh gởi ( đ/c Thông) tôi phải đọc lại nhiều lần trong những câu văn mới thắm hết những ý tứ sâu xa , rất cám ơn anh đã có bài viết rất rất hay này

  53. Ông Phạm Ngọc Luật,
    Bạn với ông Vũ Duy Thông,
    Kẻ “phun nọc độc” nên ông thấy buồn!

  54. Ẩn danh said

    Thực ra GS TS loại này,đem đại liên bắn 3 ngày không hết,chỉ tổ tốn tiền thuế của dân oằn lưng ra trả lương cho họ thôi.

    Dân tộc.

  55. ngudan said

    Một bài viết đích đáng cho một tay bồi bút mạt hạng

  56. Đau đớn cho “Lý Thông”, kẻ vuốt đuôi lỗi thời !

  57. Vũ Duy Thông đầu đất said

    Vũ Duy Thông nói và viết những gì, khéo chính hắn cũng chẳng hiểu, huống hồ người khác, có lạ là Báo HNM cũng cho đăng, vừa tốn giấy mực lại vừa làm trò cười, vì bài viết hoàn toàn toàn giáo điều và xa rời thực tế cũng như xa rời trào lưu tiến bộ và nhu cầu của người đọc báo.

    Báo của Thông viết cho ai xem? ai tin những lập luận của Thông?đây là câu trả lời rất khó cho tổng biên tập Tô gia Phán. Song không sao nước sông công lính, báo bao cấp mà , nếu Thông +Phán tự bỏ tiền túi ra để làm báo chắc mới hạn chế được những bài viết theo định hướng mang đầy tính áp đặt đó.

  58. Bạn hàng said

    Hình như PGS là học vị thì phải?

  59. hao said

    thoi ki can dai cua che do cong san viet nam minh chi thay tri thuc chui nhau sao ma hay the .sao khong qui ve the che chinh tri tao len bo mat con nguoi moi hom nay .nguoi khong ra nguoi thu khong ra thu chi la dong vat cap cao thay suong thi dam dau vao thay chet thi tron cho nhanh khong co tinh cong dong

  60. HAY QUÁ !
    ƯỚC GÌ BẠN LÀ : BỘ TRƯỞNG BỘ VĂN HÓA .
    Cảm ơn bạn.

  61. gtk said

    “Thật là buồn khi đi biểu tình chống Tàu mà lại quy kết chính trị” Năm này năm nào mà biểu tình kiểu tự phát như thế? đâu phải là “cách mạng lâm thời”. Là người Việt Nam tự hào nói “yêu nước” nhưng chúng ta Sống Và Làm Việc Theo Pháp Luật.

  62. tiến sĩ giấy said

    Chắc mẻm là em bóc tem bài nói về “đồng nghiệp” Vũ Duy Thông ?
    (Tuy rằng rất xấu hổ về đ/c Thông này)

Sorry, the comment form is closed at this time.