Nguyễn Tiến Dân
23-4-2016
Ông Hoàng Trung Hải. Nguồn: internet
1- Nước Nam mình, giàu có và tươi đẹp. Con người, nhân hậu – Của cải, vô vàn – Phong cảnh, hữu tình. Những tưởng, chỉ với chừng ấy thứ, cũng đủ để cho dân mình, có cuộc sống, còn sướng hơn cả Tiên, ở trên Thiên đường. Nào ngờ, Trời xanh ghen ghét. Ông cố tình, sắp đặt cho Nước mình, nằm ngay cạnh thằng khổng lồ phương Bắc. Thằng kia, khốn nạn. Nhìn xuống nước mình, nó thèm nhỏ rãi. Chưa bao giờ, nó nguôi giấc mộng, thôn tính và sát nhập nước Nam. Để thực hiện giấc mộng đó, nó triền miên gây chiến. Khiến Nước mình, chẳng lúc nào yên. Bao nhiêu lần đến – bấy nhiêu lần, chúng bị tống cổ về. Ấy thế mà, vẫn chẳng chừa.
Đến Nước mình, thì dễ. Bởi, thế và lực của giặc, vượt trội. Đã thế, còn được sự tiếp tay của bè lũ bán nước. Tiêu biểu, như Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc… Lũ táng tận lương tâm này, ươn hèn với giặc. Nhưng, lại hết sức tàn ác, với đồng bào của mình. Tài hèn – trí cùn, muốn độc quyền và đặc lợi, chúng buộc phải, dựa vào ngoại bang. Cho nên, quì gối bán nước và mở toang cửa, để rước giặc vào nhà. Sau đó, cả bọn cướp nước, lẫn bè lũ bán nước, dựa vào nhau, để hà hiếp dân mình. Dối Trời, lừa Dân – Gây binh, kết oán. Tội của chúng, chất chồng. Đọc tiếp »