Trong những ngày vừa qua, hàng vạn công nhân trên cả nước đã tự tổ chức biểu tình chống việc nhà cầm quyền Trung Quốc đưa giàn khoan Hải Dương 981 vào khu vực quần đảo Hoàng Sa, xâm phạm chủ quyền của đất nước ta. Hành động dũng cảm đó thể hiện lòng yêu nước thiết tha tiềm tàng trong nhân dân ta nói chung và tầng lớp công nhân Việt Nam nói riêng. Tuy nhiên, do thiếu các công đoàn thật sự đại diện cho quyền lợi của công nhân, một số cuộc biểu tình không được tổ chức chặt chẽ đã bị kẻ gian lợi dụng, kích động; chúng gây ra những hành động cực đoan như đập phá nhà máy, thậm chí bạo động gây thương vong, gây rối loạn xã hội.
Hiện tượng này làm bộc lộ hai khuyết điểm căn bản của xã hội Việt Nam hiện nay:
1) Các quyền tự do căn bản của người dân – như tự do tư tưởng và tôn giáo, tự do ngôn luận và báo chí, tự do hội họp và lập hội, tự do biểu tình,… đã không được thực thi. Đảng CSVN và Chính phủ tìm mọi cách để ngăn cản các cuộc biểu tình – kể cả biểu tình để thể hiện lòng yêu nước, chống lại âm mưu xâm lược của ngoại bang; nhưng đến khi cần đến tiếng nói của người dân thì lại có những hoạt động khiến ai cũng hoài nghi rằng một mặt ngầm cho phép, mặt khác lại tìm cách khống chế và lèo lái các cuộc biểu tình theo hướng ca ngợi đảng cầm quyền.
2) Lực lượng công nhân tại Việt Nam hiện nay chưa có cơ quan đại diện đủ uy tín và năng lực để bảo vệ cho quyền lợi của họ. Trong thực tế, hầu hết các cuộc đình công trong thời gian qua đều do công nhân tự phát đấu tranh. Quyền đình công chỉ là một thứ quyền mang tính “hình thức”, có trên giấy tờ chứ không có trong thực tế. Đời sống công nhân cơ cực, khi bị bóc lột không có ai lo toan, khi bị đàn áp cũng không có tổ chức nào đứng ra bảo vệ. Đọc tiếp »