Nguyễn Ngọc Già
07-06-2013
Không biết câu nói trên của ai, nhưng tôi thích nó. Thật vậy, rên rỉ hay trách cứ; nguyền rủa hoặc nghi ngại không bao giờ xóa tan bóng tối.
Đi chưa chắc tới nhưng không đi chẳng bao giờ tới. Vấn đề là chúng ta đi như thế nào với mục tiêu xác định thật rõ. Rõ như ánh mặt trời không gợn một áng mây mù.
Cần xác định chúng ta đang đứng trên mặt đất và ngay tại xứ sở Việt Nam của những năm 2000′ thuộc thế kỷ 21, đang chịu sự cai trị của ĐCSVN để tránh sa lầy trong những luận điểm cần làm rõ.
Đọc tiếp »