Lý giải chế độ Tân Phong kiến ở Nga
Vladislav L. Inozemtsev
Người dịch: Huỳnh Phan
Tháng 3 – 4/2011
Nhiều chuyên gia phương Tây ngày nay phát hoạ Nga như là một quốc gia đang lùi theo đường xoắn ốc về chế độ độc tài, chậm rãi (hoặc không phải quá chậm rãi) đi theo con đường của Liên Xô, mà chế độ độc tài sụp đổ dưới áp lực ngày càng tăng từ một xã hội dân sự đang trỗi dậy. Ý kiến đang thịnh hành cho rằng, chế độ độc tài toàn trị này quay trở lại bản chất của nhóm chính trị chủ chốt hiện tại ở Nga. Các thành viên của nhóm này (như lập luận của nhiều nhà phân tích phương Tây, kể cả Ian Bremmer) xuất thân một cách không tương xứng từ cái gọi là cấu trúc quyền lực (siloviye structury), đó là cơ quan thực thi pháp luật và các cơ quan an ninh có nguồn gốc từ các cơ quan mật vụ và quân đội từ thời Liên Xô[i].
Các giả định này kết hợp với nhau cho ra điều đang cân nhắc, đó là một biểu hiện khá lạc quan về triển vọng trung tới dài hạn của nước Nga: Hoặc là xã hội dân sự Nga sẽ tỉnh dậy và cứu vãn ngày tàn, như người ta cho rằng đã xảy ra như vậy trong những năm 1989-1991, hoặc nhóm chủ chốt (elite) hiện tại sẽ già đi và rời khỏi chính trường. Dù theo hướng nào đi nữa, những thay đổi tích cực đang ló dạng.