BA SÀM

Cơ quan ngôn luận của THÔNG TẤN XÃ VỈA HÈ

808. BÀN CHUYỆN THỜI SỰ VỚI NHÀ VĂN HOÀNG QUỐC HẢI

Posted by adminbasam trên 14/03/2012

BÀN CHUYỆN THỜI SỰ VỚI NHÀ VĂN HOÀNG QUỐC HẢI

Nhà văn Nhật Tuấn

13-03-2012

Nhật Tuấn: Thưa anh Hoàng Quốc Hải, vừa qua trong diễn văn khai mạc “Hội nghị cán bộ toàn quốc quán triệt, triển khai thực hiện nghị quyết T.Ư 4”, ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng có nói “Đảng cộng sản Trung Quốc… trong những lần trao đổi với chúng ta, bạn thường nhấn mạnh không để bị “Tây hóa”, “tha hóa”, “thoái hóa”.  Tuy nhiên các ông tổ cộng sản đều là “mắt xanh mũi lõ”. Vậy phải chăng Trung Quốc xúi Việt nam xa rời chủ nghĩa Mác-Lê- nin?

Hoàng Quốc Hải: Thưa anh Nhật Tuấn, đầu năm nhẽ ra phải nói chuyện du xuân thì anh lại gợi chuyện thời sự. Thật ra nói chơi với nhau cho vui thôi, chứ cái chủ đề này thì ai còn lạ gì đâu.

Trước hết phải thừa nhận một điều rằng, Đảng cộng sản Trung Quốc chưa bao giờ theo chủ nghĩa Mác cả. Tới nay thì điều này cả thế giới đều biết, có nhẽ chỉ có một bộ phận nhân dân Trung Quốc còn nghi hoặc thôi.

Nhưng trong quá trình vận động cách mạng, ông Mao Trạch Đông lãnh đạo nhân dân Trung Quốc nhằm lật đổ chế độ Trung Hoa Dân quốc do ông Tưởng Giới Thạch đứng đầu, thì ông Mao lại dựa vào Liên Xô và tuyên bố theo chủ nghĩa Mác, treo ảnh các ông Các Mác, Ăng -ghen, Lê- nin, Stalin và cờ búa liềm. Việc dựa vào Liên Xô là để gây vốn liếng chính trị và cũng là để nhờ vả về nhiều mặt, trong đó có chuyện vũ khí. Nhưng tất cả chỉ là mẹo, là kế của ông Mao thôi. Việc này người Trung Hoa là bậc thầy của thiên hạ. Hãy xem Việt Vương Câu Tiễn dùng khổ nhục kế như thế nào thì đủ rõ.

Nhưng nói cho cùng kỳ lý thì người Nga và cả Liên bang Xô-viết cũng có theo Mác đâu, họ theo chủ nghĩa Lê-nin đấy chứ.

Sự sụp đổ của Liên bang Xô-viết là sự sụp đổ của chủ nghĩa Lê-nin, còn học thuyết Mác với công trình đồ sộ của ông là “Tư bản luận” thì làm sao mà sụp đổ được.

Và họ khuyên không “Tây hóa” tức là để họ độc quyền theo Tây đấy ông Nhật Tuấn ạ. Ông có nhớ năm 1972, ta đánh Mỹ đang đến hồi gay go nhất thì ông Mao Trạch Đông phát tín hiệu mời ngoại trưởng Hoa Kỳ là ngài Kít-xing-gơ đến Bắc Kinh để mở đường cho công cuộc Trung Hoa ngả vào lòng nước Mỹ. Rồi năm 1978, ông Đặng Tiểu Bình sang Mỹ với quà biếu là mấy con Gấu trúc. Và để hòa nhập, ông Đặng dùng trang phục cao bồi, cỡi ngựa rong ruổi khắp nước Mỹ để kết thân với Mỹ, mời Mỹ vào Trung Hoa. Và từ khi người Mỹ vào Trung Hoa tới nay thì nước Trung Hoa thay đổi hẳn như ta thấy.

Điều này chứng tỏ Đảng cộng sản Trung Quốc theo Tây trước các nước trong phe chứ. Hẳn mọi người còn nhớ, ngài Đặng Tiểu Bình từng tuyên bố: Mèo trắng, mèo đen không quan trọng, miễn là bắt được chuột. Bản chất vấn đề là ở chỗ đó. Tức là họ theo chủ nghĩa thực dụng. Cho nên việc họ theo Liên Xô hay theo Mỹ đều là “kế” cả thôi.

Chủ nghĩa thực dụng là sở trường của người Trung Hoa. Nguồn gốc của nó khởi từ Nho giáo, được Khổng Tử hoàn thiện thành học thuyết. Nước Trung Hoa có cả chục học thuyết, nhưng chỉ có Nho giáo là bao trùm và được ứng dụng từ cổ đại tới nay.

Còn như “tha hóa” và “thoái hóa” thiết nghĩ chẳng qua là một thứ đồng bệnh tương liên, bộc bạch để cùng nhau chia sẻ. Ngược lại, nếu đây là lời khuyên chân thành thì đáng trân trọng.

Nhật Tuấn: Cách nay trên 70 năm, giới tiểu tư sản Hà Nội chạy theo trào lưu “Âu hóa”, nhờ đó Xuân tóc đỏ của Vũ trọng Phụng vốn từ tầng lớp hạ lưu đã nhảy phốc lên thượng lưu danh giá. Trào lưu Âu hóa đó có gì tương đồng với “Tây hóa” mà Đảng cộng sản Trung Quốc khuyên Đảng cộng sản Việt Nam anh em phải tránh xa?

Hoàng Quốc Hải: Cái ông Nhật tuấn này hơi kỳ. Tại sao ông lại đem văn chương so với chính trị. Kiểu so sánh này chẳng khác chi dân gian đã nói: “Bì phấn với vôi…”. Ông hãy nhìn sự diễn tiến bàn cờ thế sự thì rõ thôi mà.

Nhật Tuấn: Hiện nay phim Trung Quốc tràn ngập màn hình TV, đèn lồng Trung Quốc treo khắp nơi trên lãnh thổ Việt Nam…thực chất Trung Quốc đang tiến hành một cuộc xâm lăng toàn diện về văn hóa. Sao ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng không nhắc tới nguy cơ Hán hóa mà lại lo “Tây hóa” trong khi Đảng vẫn chủ trương hội nhập toàn cầu?

Hoàng Quốc Hải: Thưa anh Nhật Tuấn, trong thế giới phẳng hiện nay việc xâm thực hay xâm lược văn hóa là thể hiện một thứ quyền lực mềm. Về mặt xâm thực văn hóa của Trung Quốc ngoài phim ảnh, tôi có thể bổ sung thêm, ví như thị trường sách. Nếu anh ra bất cứ một tiệm sách nào trên toàn quốc đều thấy số đầu sách dịch từ nguồn Trung Quốc chiếm tới trên dưới 40% thị phần sách lưu hành. Điều đáng buồn là một khối lượng không nhỏ trong đó là sách thần bí. Loại này trước đây thuộc diện tuyệt đối cấm. Ngoài ra thượng vàng hạ cám, không thiếu một loại sách nào của người Tầu từ thượng cổ đến vừa ra lò vài tuần mà không có trên thị trường sách nước ta. Rất nhiều loại tiểu thuyết đương đại nhà văn Việt Nam thừa sức viết, nhưng nếu có viết ra cũng không được công bố loại những  tác phẩm tương đương với những tác phẩm đương đại của Trung Hoa mà ta phải dịch, như các tác phẩm “Nửa đàn ông là đàn bà” của Trương Hiền Lượng, “Báu vật của đời” của  Mạc Ngôn, “Thị trấn phù dung” của Cổ Hoa… để bù vào nhu cầu khát đọc của độc giả. Có thể lấy ví dụ như “Truyện kể năm 2000” của nhà văn Bùi Ngọc Tấn, “Thời của thánh thần” của nhà văn Hoàng Minh Tường…Đáng tiếc chúng đã không được phép lưu hành hoặc chỉ được xuất bản một lần.

Nhật Tuấn: Vì sao trong Chỉ thị của Bộ chính trị “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay” hoàn toàn không nhắc gì đến hai chữ “nhân dân”?                     Vậy phải chăng công tác chỉnh đốn Đảng”chỉ thuộc “nội bộ Đảng”? Nếu vậy, điều mà Bác Hồ vẫn dạy là “quan điểm quần chúng” ngày nay có còn không?

Hoàng Quốc Hải: Bác Nhật Tuấn ơi, bác không đọc kỹ lời ông Tổng bí thư sao. Trong đó có chỗ ông nói: Đa số (ý nói các đồng chí lãnh đạo và đảng viên) là tốt, một số không nhỏ (cũng nói về lãnh đạo và đảng viên) là tha hóa, biến chất. Vậy là Đảng chỉ chỉnh đốn cái đám tha hóa, biến chất, tham ô, hủ hóa làm hại dân và làm mất thanh danh của Đảng, chứ Nhân dân thì làm gì có quyền lực để dính đến cái sự xấu xa ấy mà phải chỉnh đốn. Thôi chuyện này là chuyện nội bộ của Đảng, miễn bàn. Còn như nhờ nhân dân giám sát đảng viên, chắc Đảng phải ra một nghị quyết khác.

Nhật Tuấn: Mấy ngày vừa qua Trung Quốc vừa bắn phá tầu của ngư dân Việt Nam vừa đặt bút ký nội dung thỏa thuận cấp thứ trưởng hai nước diễn ra tại Bắc Kinh trong hai ngày 27 và 28 tháng 2. Mặc dù Trung Quốc vẫn leo lẻo “đưa quan hệ hai nước tiếp tục phát triển ổn định, lành mạnh, vì lợi ích của nhân dân hai nước, vì hòa bình ổn định và hợp tác của khu vực và thế giới”, nhưng lại lờ chuyện xung đột trên biển Đông  đi, chỉ nhắc tới phân định vùng biển ngoài cửa vịnh Bắc Bộ, hợp tác trong các lĩnh vực ít nhạy cảm như bảo vệ môi trường, nghiên cứu khoa học biển… Phải chăng đó là thủ đoạn câu giờ chờ thời cơ lấn lướt ta để độc chiếm biển Đông?

Hoàng Quốc Hải: Nhật Tuấn ạ, anh còn lạ gì người Trung Hoa, ý tôi muốn nói nhà cầm quyền thôi, còn người dân lao động thì họ cũng còn khổ lắm, thậm chí khổ hơn cả dân mình. Nhà cầm quyền Trung Hoa từ cổ xưa tới nay vẫn nói một đường làm một nẻo. Sự nhãn tiền như họ khủng bố tầu đánh cá của ngư dân ta, rồi họ lại chối phắt. Nếu như quay được băng video, mà về phương diện ngoại giao ta phản kháng gay gắt thì họ liền đổ lỗi cho địa phương Hải Nam hoặc Quảng Đông làm sai, rồi dàn hòa, rồi hứa không tái diễn… để lại tái diễn. Đó là đường lối muôn thuở của họ. Vì vậy trong tiểu thuyết lịch sử tôi đã viết: “Ta với họ không chỉ là kẻ thù truyền kiếp mà còn là kẻ thù tri kỷ”. Điều quan trọng là đối sách của chúng ta kia. Đương nhiên phải mềm dẻo một chút, không làm mất mặt “thiên triều”, nhưng phải kiên quyết, phải cứng rắn không cho phép “thiên triều” đụng đến cái lợi ích cốt lõi của ta, cụ thể là lãnh thổ, là lãnh hải, là ngư trường và các tài nguyên khác.

Còn chuyện Biển Đông đúng như anh tiên lượng: “Đó là thủ đoạn câu giờ, chờ thời cơ lấn lướt ta để độc chiếm biển Đông”. Đúng là họ đang phục kích lâu dài chờ cơ hội kiểu như năm 1974 chiếm Hoàng Sa và năm 1988 cướp Gạc Ma (thuộc Trường Sa) của ta. Nếu ta lơ là mất cảnh giác vì không chuẩn bị đầy đủ sức mạnh để sa cơ một lần nữa, sẽ phải trả giá đắt, phải ân hận tới ngàn năm mà vị tất con cháu đã tha thứ.

Nhật Tuấn: Xin anh cho biết vì sao vấn đề đàm phán về Biển Đông, phía Trung Quốc cứ nhăm nhăm đòi giải quyết song phương mà rất sợ đa phương? Phải chăng Trung Quốc đang chơi xảo thuật bẻ từng chiếc đũa?

Hoàng Quốc Hải: Thưa anh Nhật Tuấn, nếu là chuyện minh bạch thì đàm phán song phương hay đa phương có hề hấn gì. Khốn nỗi về mặt pháp lý quốc tế người Trung Hoa không có một khía cạnh hợp pháp nào trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Về Hoàng Sa thì họ ngoạm một phần vào cuối năm 1949; sau Thế chiến II, Trung Hoa dân quốc chiếm một phần từ quân Nhật thua trận (nay thuộc Đài Loan). Phần còn lại họ dùng vũ lực cưỡng chiếm từ quân đội Việt Nam cộng hòa vào năm 1974. Về Trường Sa, họ dùng vũ lực chiếm đóng đảo Gạc Ma của ta vào năm 1988 và sát hại 64  bộ đội công binh, tay không vũ khí. Cả hai trường hợp cưỡng chiếm này đều là hành vi xâm lược. Bởi các quần đảo này ta đã xác lập chủ quyền, và quản lý liên tục từ thế kỷ 18 tới nay, không hề có một quốc gia nào tuyên bố chủ quyền hoặc tranh chấp với ta cho đến trước năm 1949, nghĩa là trước khi có nhà nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa.

Vậy nếu ta nhận đàm phán song phương với họ, coi như ta thừa nhận họ có chủ quyền. Và như thế có nghĩa là họ từ tư thế bất hợp pháp chuyển sang tư thế hợp pháp. Còn nếu như đàm phán đa phương, có đại diện của Unclos làm trọng tài, đương nhiên họ không đủ tư cách pháp nhân để tham gia đàm phán, còn nói gì đến chuyện chủ quyền.

Nhật Tuấn: Anh viết tiểu thuyết lịch sử, hẳn có tìm hiểu kỹ về chủ quyền hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của ta, còn tôi thì tựa như thi sĩ vừa quá cố Đỗ Nam Cao đã viết:

                              “Trường Sa ư với ngày thường xa thật

                               Đảo ở đâu tôi có hỏi đâu mà

                               Điều khốn nạn là chỉ khi máu đổ

                               Đảo mới gần mới thật của ta”

Cho nên dù đã tìm đọc các tài liệu, tôi vẫn chưa thật thỏa mãn, tôi muốn anh giải thích: Vì sao cả ta và Trung Quốc đều khẳng định hai quần đảo đó thuộc chủ quyền của mình không thể tranh cãi. Phía ta thì các tài liệu để chứng minh chủ quyền khá phong phú, nhưng phía Trung Quốc chỉ thấy họ trưng ra cái bản đồ 9 đoạn hình lưỡi bò, liếm gần hết biển Đông, xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế và quyền chủ quyền của nhiều nước. Điểm thứ hai họ trưng ra bằng lời nói chứ không có bản đồ và văn bản cổ là họ đã chiếm hữu vùng biển Đông này từ thời nhà Hán, nghĩa là đã cách đây hơn 2200 năm chứ không phải chỉ có khoảng 3 thế kỷ liên tục chiếm hữu và tuyên bố chủ quyền như phía Việt Nam mình. Nếu có thể được, anh diễn giải giùm chuyện này để mọi người cùng tham khảo.

Hoàng Quốc Hải: Tôi xin chia sẻ với anh cũng như tuyệt đại đa số người Việt Nam, hễ biết liêm sỉ đều có nỗi xót xa ân hận bởi trách phận công dân ấy. Điều quan trọng nhất lúc này là mọi người phải chung tay giữ lấy mảnh giang sơn từng thấm máu ngàn đời gồm vùng đất vùng trời và biển đảo của chúng ta.

Phần bàn về đàm phán song phương, tôi đã nói về chủ quyền hợp pháp của chúng ta về hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Nay tôi nói rõ về cơ sở pháp lý của cái quyền chủ quyền ấy.

Về xác lập chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa thì sách “Phủ biên tạp lục” của nhà bác học Lê Quý Đôn soạn vào năm Bính thân (1776 ) đời Lê Hiển tông tương đương thời chúa Nguyễn Phúc Thuần ở Đàng trong. Về Đảo cát vàng tức Hoàng Sa, sách ấy viết “Phủ Quảng Ngãi huyện Bình Sơn có xã An Vĩnh ở gần biển phía Đông bắc có nhiều cù lao, các núi linh tinh hơn 130 ngọn, cách nhau bằng biển, từ hòn nọ sang hòn kia đi một ngày hoặc vài canh thì đến. trên núi có chỗ có suối nước ngọt. Trong đảo có bãi cát vàng ước hơn 30 dặm, bằng phẳng rộng lớn, nước trong suốt đáy… các thuyền ngoại phiên (nước ngoài) tránh bão thường đậu ở đảo này. Trước họ Nguyễn (ý nói các chúa Nguyễn ở Đàng trong) đặt đội Hoàng Sa 70 suất, lấy người xã An Vĩnh sung vào, cắt phiên mỗi năm cứ tháng Hai nhận giấy sai đi, mang lương đủ ăn 6 tháng, đi bằng 5 chiếc thuyền câu nhỏ, ra biển 3 ngày 3 đêm thì đến đảo ấy. Ở đấy tha hồ bắt chim bắt cá và lấy hóa vật của các tầu đắm… Đến kỳ tháng 8 thì về, vào Cửa Eo, đến thành Phú Xuân để nộp”.

Ở một đoạn khác Lê Quý Đôn lại viết: Tôi đã từng thấy một đạo công văn của quan Chánh đường huyện Văn Xương, Quỳnh Châu (đảo Hải Nam) gởi cho Thuận Hóa nói rằng: “Năm Kiền Long thứ 18 (1758) (tương đương với thời chúa Nguyễn Phúc Chu ở Đàng trong) có 10 tên quân nhân xã An Vĩnh đội Cát Liềm huyện Chương Nghĩa phủ Quảng Ngãi nước An Nam, ngày 7 đến Vạn lý Trường Sa tìm kiếm các thứ, có 8 tên lên bờ tìm kiếm, chỉ để hai tên giữ thuyền, bị gió giật đứt dây thuyền, dạt vào Thanh Lan cảng, quan ở đây xét thực, đưa về nguyên quán. Nguyễn Phúc Chu sai cai bạ Thuận Hóa là Thúc Lương hầu làm thư trả lời”.

Sách Đại Nam nhất thống chí của Quốc sử quán triều Nguyễn, phần núi sông của tỉnh Quảng Ngãi cũng viết: “Đảo Hoàng Sa ở phía đông nam cù lao Ré huyện Bình Sơn. Từ bờ biển Sa Kỳ đi thuyền ra, thuận gió thì độ ba bốn ngày đêm có thể đến nơi. Có tới hơn 130 đảo nhỏ cách nhau hoặc một ngày đường hoặc mấy trống canh. Trong đảo có bãi cát vàng…” (phần còn lại sách này viết giống như Lê Quý Đôn đã viết trong “Phủ biên tạp lục”).

Sách Đại Nam viết tiếp: “Đầu đời Gia Long (1802) phỏng theo lệ cũ đặt đội Hoàng Sa…

Đầu đời Minh Mệnh thường sai người đi thuyền công đến đây thăm dò đường biển, thấy một nơi có cồn cát trắng chu vi 1070 trượng ( bằng 3,5 km ) cây cối xanh tốt, giữa cồn cát có giếng, phía tây nam có ngôi miếu cổ, không rõ dựng từ thời nào, có bia khắc 4 chữ ‘vạn lý ba bình’ (muôn dặm sóng yên ). Về phía tây bắc đảo này nổi lên một cồn chu vi 340 trượng, cao 1 trượng 2 thước ngang với cồn cát, gọi là đảo Bàn Than.

Năm Minh Mệnh 16 (1836) sai thuyền công chở gạch đá đến đây xây đền, dựng bia đá ở phía tả đền để ghi dấu mốc và tra hột các thứ cây ở ba mặt tả hữu và sau…”.

Các sách “Đại nam thực lục chính biên”, “Đại Việt hội điển sự lệ”, “Khâm định việt sử thông giám cương mục”v.v… Rất nhiều di tích đền đài thờ tự “Hải đội trường sa” còn tồn tại với thần phả, tộc phả, gia phả, đặc biệt là vô số các châu bản do đích thân nhà vua hoặc các quan địa phương sai phái người ra vạn lý Trường Sa hoặc Hoàng Sa làm công vụ từ thời các chúa Nguyễn đến tận thời vua Bảo Đại còn lưu giữ trong các kho tư liệu quốc gia, thậm chí trong các nhà dân cũng còn khá nhiều chứng tích về “Hải đội Hoàng Sa”. Đó là các độc bản, chứ các phó bản thì nhiều vô kể (trong đó có nhiều loại bản đồ và các số liệu đo đạc) về Hoàng Sa, Trường Sa còn lưu giữ trong thư viện Viện Hán – Nôm, trong các thư viện của Paris (Pháp) mà trước đây “Viễn Đông Bác cổ học viện” sưu tầm và hoàn thiện rồi lưu trữ khá công phu.

Chính quyền nhà Nguyễn quản lý và khai thác hai quần đảo này cho tới khi thực dân Pháp xâm lược nước ta thì nhà nước thuộc địa Pháp tiếp thu và quản lý rất chặt chẽ. Bằng cách đo đạc, vẽ bản đồ, lập trạm đo khí tượng v.v…Năm 1899 Paul Doumer toàn quyền Đông Dương cho xây dựng một ngọn hải đăng trên quần đảo Hoàng Sa.

Khi nước Pháp thua trận năm 1954, Việt Nam tạm thời chia làm hai miền, từ vĩ tuyến 17 trở vào nam thuộc chính quyền Việt Nam cộng hòa quản lý, trong đó có hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Trung Quốc xâm lược chiếm trọn quần đảo Hoàng Sa như phần trước tôi đã trình bày.

Về cái lý không tranh cãi của Trung Quốc họ trưng ra cho thế giới biết cái bằng chứng hư vô là họ đã quản lý vùng biển đảo này từ thời Hán, Đường đến Minh, Thanh. Từ cổ xưa tuyệt nhiên không có sách nào của Trung Quốc nói đến vùng biển đảo phía đông này và cũng không có một tấm bản đồ cổ nào của Trung Quốc vẽ về vùng biển đảo phía đông này trong đó có dấu ấn Hoàng Sa, Trường Sa, kể cả Trịnh Hòa thời nhà Minh đi vòng quanh thế giới có vẽ khá nhiều bản đồ, cũng không hề có sự hiện diện của hai quần đảo này.

Chứng tích vu vơ thứ hai là tấm bản đồ do chính quyền Trung Hoa dân quốc của Tưởng Giới Thạch tự vẽ năm 1947 có chứa đường 9 đoạn mà ngày nay Trung Quốc coi như một bằng chứng lịch sử sáng giá.

Một văn bản khác là tuyên bố năm 1958 của nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa về định nghĩa lãnh hải của Trung Quốc và họ phát triển hóa yêu sách này vào luật của nhà nước Trung Hoa cỡ năm 1992.

Thật ra đường lưỡi bò 9 đoạn do Trung Hoa dân quốc tự vẽ và tuyên bố về đường lãnh hải của nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa về mặt pháp lý quốc tế đều không có giá trị.

Còn cái chứng cớ cù nhầy mà Trung Quốc ngộ nhận từ đời Hán, Đường, Minh, Thanh rằng toàn bộ vùng biển này đã thuộc về Trung Quốc , ta hãy nghe một trong 29 luật sư nổi tiếng nhất trong suốt 20 năm qua của đoàn luật sư bang California ông Tel Laguatan viết một bài báo ngày 27 tháng 7 năm 2011 với tựa đề: “Tại sao Trung Quốc không đưa vấn đề Trường Sa ra Liên hiệp quốc”.

Tôi xin trích một đoạn của ông luật sư người Mỹ này: “Nhà Hán của Trung Quốc mới có từ 206 trước Công nguyên đến 220 Công nguyên. Còn Alexandre đại đế chết năm 323 trước Công nguyên. Vương quốc của ông bao gồm Hy Lạp, Syrie, Ba Tư, Ai Cập và một phần Ấn Độ.

Đế quốc La Mã tồn tại hơn 1000 năm thâu tóm cả Châu Âu, một phần Châu Á, Châu Phi.

Vậy ngày nay hai nước Mace’donia và Italia có thể đòi lại các phần đất cũ mà đế quốc Mace’doine và La Mã chiếm đóng từ mấy ngàn năm trước không.

Nếu lý luận như Trung Quốc ngày nay thì người Mông Cổ có thể đòi lại cả nước Nga và nước Trung Hoa cùng nhiều quốc gia khác mà Thành Cát Tư Hãn đã thống trị từ thế kỷ 13-14 không?

Thói ngạo mạn của Trung Quốc lấy cơ bắp làm ngôn ngữ ngoại giao và áp đặt chính sách đối ngoại của mình buộc đối phương phải tuân thủ tựa như đường lối của bọn phát xít Hít-le hồi đại chiến thế giới thứ hai. Thế nhưng Trung Quốc luôn rêu rao là ‘trỗi dậy trong hòa bình’ và muốn làm bạn với các nước. Lâu nay Trung Quốc đã thể hiện rất kiên trì đường lối đối ngoại là cái gì họ làm với thế giới luôn luôn ngược lại với cái mà họ hùng hồn tuyên bố.

Hãy cảnh giác với Trung Quốc!”

Thật ra Trung Quốc còn lưu giữ rất nhiều tư liệu có sức “thuyết phục” toàn thế giới, nếu họ trưng ra thì ngay cả nước lên án họ về tranh chấp biển Đông cũng phải mỉm cười ưng thuận.

– Thứ nhất vào năm 1895 tàu Bellona của Đức bị vấp đá ngầm và chìm tại quần đảo Hoàng Sa, đánh tín hiệu cấp cứu mà Hải Nam không có động dạng gì. Và năm 1896 tàu Himeji của Nhật Bản cũng bị đắm ở Hoàng Sa. Cả hai tầu đều không được phía Trung Quốc cứu hộ mà ngư dân của họ từ Hải Nam còn ra cướp đồng và hàng hóa. Chính phủ Anh đã gửi công hàm phản kháng. Phía Trung Quốc tuyên bố chính thức là quần đảo này không thuộc về phía Trung Quốc. Công hàm này hiện vẫn còn lưu trữ tại thư viện Hoàng gia Anh quốc. Ngay cả phía Trung Quốc chắc cũng còn lưu giữ.

– Thứ hai là sau khi thua trận trong chiến tranh Trung – Nhật, nhà Thanh đã ký hiệp ước Shimonseiki ngày 17 tháng 4 năm 1895, phía Trung Quốc gọi là hiệp ước Mã Quan, theo đó nhà Thanh nhượng cho Nhật Bản vĩnh viễn chủ quyền đầy đủ các quần đảo Bành Hồ, Đài Loan và phía đông vùng biển của bán đảo Liêu Đông cùng với tất cả tài sản có trên đó như: công sự, kho vũ khí… Và khu vực này không bao gồm hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa. Điều đó có nghĩa là hai quần đảo này đã không được xem là thuộc chủ quyền của Trung Hoa.

– Thứ ba trong “Trung Quốc địa lý học giáo khoa thư” biên soạn năm 1905, xuất bản năm 1906 có ghi” Phía Nam từ vĩ độ Bắc 18013’ tận cùng là bờ biển Hải Nam (Nhai Châu) là miền đất cực nam của Trung Quốc. Và vì thế nó không có dính líu gì đến Trường Sa, Hoàng Sa.

Chứng cớ rành rành như thế mà Trung Quốc cứ ỉm đi không chịu công bố, lại bấu víu vào cái thứ lịch sử vu vơ khiến luật sư Ted Laguatan phải lên tiếng cảnh báo với toàn thế giới: “Hãy cảnh giác với Trung Quốc”.

Những đòi hỏi của Trung Quốc ở biển Đông trở nên ngạo mạn, cứ xem cái đường lưỡi bò ấy nó liếm mất khoảng 3,8 triệu km2 trong tổng số hơn 4 triệu km2 của toàn vùng biển Đông. Bởi Trung Quốc mơ ước có tới 22 tỉ thùng dầu và 200 ngàn tỉ m3 khí tự nhiên nằm ở đáy biển, cùng với bao nhiêu thứ kim loại khác sẽ giúp cho họ soán ngôi bá chủ thiên hạ.

Lòng tham khiến họ mờ mắt, chứ các nhà khoa học địa chất Mỹ và Nga dự đoán trong lòng biển Đông chỉ có từ 4 đến 7 tỉ thùng dầu là kịch mốc.

Đừng tham quá mà gây thù chuốc oán với các nước láng giềng vẫn luôn tỏ ra tôn trọng Trung Quốc. Xin các vị hãy đọc lại lời dạy của Chủ tịch Mao Trạch Đông với đoàn cán bộ trước khi sang giúp Việt Nam vào tháng 2 năm 1950.

Về mối quan hệ Trung Hoa, Việt Nam, Chủ tịch Mao Trạch Đông đã kể mẩu chuyện lịch sử “Mã Viện đánh Giao Chỉ”:

 “Trong lịch sử từ đời Hán trở đi, Trung Quốc đã từng ức hiếp (1) Việt Nam, 80 năm trước chính phủ Mãn Thanh cắt nhượng Việt Nam cho Pháp (2). Dân tộc Việt Nam là một dân tộc tốt, bị nước ngoài cai trị và áp bức lâu dài, họ căm thù người Pháp, rất nhạy cảm đối với người nước ngoài. Các đồng chí có thể nói với các đồng chí Việt Nam: ‘Tổ tông chúng tôi xưa đã từng ức hiếp các đồng chí, chúng tôi tạ tội và xin lỗi các đồng chí’.” (Nguồn hồi ký của Vi Quốc Thanh đăng trong “Thượng tướng phong vân lục” NXB Đại bách khoa toàn thư năm 2000).

Từ hơn hai ngàn năm nay người Việt Nam vẫn chờ một lời xin lỗi công khai từ phía Trung Hoa! Tuy nhiên, muốn buộc đối phương xin lỗi, có nhẽ người Việt Nam phải sống khác đi!

Tạm biệt nhà văn Nhật Tuấn.

Hà Nội 18h50’ ngày 13.3.2012.

Ghi chú:

(1)  Ức hiếp ở đây phải hiểu đúng nghĩa là tàn sát dã man, vì Chủ tịch Mao muốn nói tránh đi.

(2)  Chỗ này Chủ tịch Mao hơi ngộ nhận, hiệp ước Pháp – Thanh ký là để phân định biên giới, chứ nhà Thanh có tư cách gì mà cắt nhượng được Việt Nam cho thực dân Pháp.

61 bình luận to “808. BÀN CHUYỆN THỜI SỰ VỚI NHÀ VĂN HOÀNG QUỐC HẢI”

  1. N.N. said

    Ông trưởng đảng đăng đàn diễn thuyết lần này không có ý mới của riêng mình ngoài động thái ghi lòng tạc dạ và truyền đạt nguyên văn lời dặn ngớ ngẩn :’ tránh tây hóa, tha hóa và thoái hóa ” của loại bạn lưu manh như thế mà chẳng hề có khả năng suy sét thực hư như lời bàn của hai tiên sinh Tuấn và Hải đây.
    .
    Ôi cái tâm thức nô lệ ý thức hệ lú lẫn làm họ quên mất độc lập dân tộc và giang sơn mà ông cha để lại!
    Hay đây chính là sự lú lẫn tuyệt đối sáng suốt và tài tình mà ta vẫn thường thấy trên các khẩu hiệu tự sướng của một thể chế lẽ ra đã thuộc về quá khứ trong lịch sử nhân loại!

  2. LN said

    Có phải Nhà Văn Nhật Tuấn này là chồng của Nhà Báo Thu Hồng (Beo Blog) không vậy?

  3. Chí Phèo ốp lát said

    Ta thề chết chớ không hề lui quyết không thể phản bội quê hương. chỉ có bọn bán nước hại dân mới nghe theo lời Tàu Cộng. Chúng vinh thân phì da và rắp tâm cùng Mafia Tàu Cộng cúi đầu trước quân thù hãm hại người chính trực yêu tổ quốc yêu đồng bào. Tru di tam tộc nhà chúng, quả báo nhà chúng nó.

  4. Văn dốt võ dát said

    Xin cảm ơn nhà văn Nhật Tuấn và nhà văn Hoàng quốc Hải đã đưa ra những bằng chứng không thể chối cãi về chủ quyền của Việt nam với Hoàng sa và Trường sa thật rõ ràng minh bạch chứ không ỡm ờ như mấy ông bà phát ngôn của Bộ ngoại giao. Nếu Đảng CSVN không dứt khoát giữa quyền lợi của Đảng và của Dân tộc thì vai trò lãnh đạo của Đảng coi như chấm dứt và nhân dân sẽ tự chọn cho mình người đại diện khác để bảo vệ Đất nước này.

  5. Nhân đọc hỏi và trả lời của hai nhà văn, tôi lại có mấy dòng con cóc ăn theo hai ông:

    Cây muốn lặng, gió chẳng đừng,
    Có lão hàng xóm không mừng, chỉ lo!
    Vì lão óc bé, bụng to,
    Tối đèn, tắt lửa lão mò “sang chơi”.
    Đi đêm chẳng ngại tối trời,
    Béo cò, đục nước càng xơi được nhiều!
    Thâm nho, độc địa, lắm mưu
    Sẵn tiền, nhiều của “cưng chiều” quan em!
    Nhớ cho, dân Việt không hèn,
    Lịch sử đã dậy…bao phen để đời!
    Thấy đỏ tưởng chín dễ xơi,
    Cắn vào sẽ rụng cả mười hàm răng!

  6. […] 808. BÀN CHUYỆN THỜI SỰ VỚI NHÀ VĂN HOÀNG QUỐC HẢI […]

  7. […] QUỐC HẢI Posted on 14/03/2012 by Doi Thoai Nhà văn Nhật Tuấn 13-03-2012 Posted by Basamnews on […]

  8. Cảm ơn nhà văn Nhật Tuấn và nhà văn Hoàng Quốc Hải. Người phỏng vấn rất hay, người trả lời càng hay. Tôi nhớ không nhầm thì chính ông Stalin đã nói: Mao Trạch Đông là một tên cộng sản củ cải đỏ. Có nghĩa là chỉ đỏ ngoài vỏ , bên trong ruột trắng. Ông ta đã vạch đúngB/C của TQ.

    TQ ngày xưa rất nể mình,
    Không hiểu vì sao giờ…
    họ lại khinh??
    Coi thường, rẻ rúng và sai khiến
    Những người lính hy sinh trên biển,
    trên biên giới đất liền
    cũng chả dám gọi tên?
    Không một nén nhang tưởng niệm!?

  9. Lê Chiến Công said

    “Nhân loại đã phải trả giá đắt khi đi theo chủ nghĩa không tưởng Mác Lenin, kết quả hàng trăm triệu người bị giết bởi Stalin, Mao Trạch Đông, Pôn pốt, Xeauxexcu,…” và cả Việt Nâm nữa ông Dương Nguyên ạ! Chắc ông ngại nên mới dùng châm,chấm,chấm chứ gì? CCRĐ và chỉnh đốn tổ chức, rồi cải tạo công thương, cải tạo ngụy quân ngụy quyền Việt Nam đóng góp cũng khá sinh mạng đấy ông Dương Nguyên ạ!

  10. Nong nhưng Đúc Mạnh said

    Các xa lộ vùng biên giới và các tỉnh phía Bắc được làm sẵn không có dân nào đi, mà để chờ đón rước xe tăng và quân tàu tiến về Hà Nội, Hải Phòng, …

  11. Có một thắc mắc nhỏ với anh HQH: Anh nói rằng “Về Hoàng Sa thì họ ngoạm một phần vào cuối năm 1949…, năm 1974 chiếm nốt HS và năm 1988 chiếm Gạc Ma của TS…” nhưng theo lời ông NTD trả lời chất vấn ở kỳ họp QH vừa rồi thì TQ chiếm 1 phần của HS của ta vào năm 1958 (nghĩa là vào thời điểm tình hữu nghị Việt- Trung được coi là môi hở răng lạnh, ấm tình vừa vừa là đồng chí vừa là anh em nhất- VNT chú giải). Vậy 2 thông tin này theo anh tin nào chính xác?

    • HOÀNG QUỐC HẢI said

      Xin lỗi nhà văn Vũ Ngọc Tiến và bạn đọc, tôi xin đính chính :”Về Hoàng Sa thì họ ngoạm một phần vào cuối năm 1949…” thành “Về Hoàng Sa thì họ ngoạm một phần vào cuối năm 1956…”. Cảm ơn

  12. Văn Đức said

    11:23, 2012-03-14
    Không nên lú lẫn, sai lầm!

    [Dẫn: Ngày „Mười Bốn tháng Ba (1988)“ có thể coi là ngày „Quốc Hận“; Cho nên tôi muốn đọc lại bản tin trong ngày đó. Vậy mà khi „đọc tiếp“ thì thấy không nối mạng được. – Có vấn đề kỹ thuật chăng?
    Nhưng trao đổi tiếp thì vẫn được.]

    *
    Đọc bài này thấy vui vì không phải nhắc lại lời nhà văn Nguyễn Minh Châu: „Làm thằng nhà văn bây giờ mà không viết …“. Thời đại (và theo đó là Anh Ba Sàm) cho các anh điều kiện để viết và nói những điều tâm huyết mà người đọc mong đợi. Cảm ơn tài năng và lòng dũng cảm công dân của các nhà văn.

    *
    Phân tích tư tưởng của những người CS Tàu rất thú vị và cần. Đúng là tư tưởng người Tàu mang óc thực dụng rất sâu trong nền tảng triết lý của họ. Thực ra, Mao hay Đặng cũng „một giuộc“! Đặng nói „mèo trắng, mèo đen“, nhưng trước đó (trong bài „Về việc học tập của chúng ta“ viết từ những năn 30-40) Mao đã viết: Chúng ta (Tàu) dùng chủ nghĩa Marx như cáu tên („tiễn“) để bắn vào mục tiêu („thực“, giành quyền lực ở) Trung Quốc.

    *
    Về HS-TS, tôi có nhận xét trên Trang thân hữu: Thực chất, Hoàng Sa chính là „hòn đá thử vàng“ đối với Tàu chứ không phải (chỉ) đối với Việt Nam, vì đó vốn là của Việt Nam. Chính cách hành xử của Tàu ở đây cho thế giới thấy bản chất tham lam và tàn bạo của Tàu. Vấn đề là ta có nhận ra và dám nói lên không thôi…
    Nhân dân ngày nay, hậu thế mai sau là Lịch sử không tha thứ cho những sai lầm của những người đang nắm giữ trọng trách Quốc gia!

    [*
    Câu nói về sự nhẫn nhục đến lỳ lợm của người Tàu sau đây có phải của Trần Độc Tú?:
    Họ nhổ vào mặt ta thì có sao đâu: Nước bọt sẽ khô đi!]

  13. D.Nhật Lệ said

    Tôi cho là bác HQH.chưa dám nói thẳng thừng những điều bác nghĩ trong đầu,dù nói chung là bác
    hơi can đảm,chứ chưa thật can đảm vì thế đứng của ông không cho phép ông nói hết sự thực cũng như sự bất mãn của ông như một người độc lập tự do,mới không sợ bất cứ áp lực nào từ nhà nước VN.(biết đâu nói mạnh miệng như bà BTMH.thì bị cải tạo cũng nên) !
    Mối quan tâm của đảng là sự tồn vong của chế độ,của đảng như lãnh tụ tối cao,ông NPT.đã tuyên
    bố rõ ràng nhưng bác Hải vẫn muốn đóng vai trò…luật sư biện hộ cho đảng ! Có lẽ đảng không mong
    gì hơn khi có nhà văn chưa mất lóng tin vào đảng như bác Hải !
    Về tin sắp dạy Hán cho học sinh tiểu học người Hoa thì tôi nghĩ đấy là màn thăm dò phản ứng của
    dân ta.Bước đầu là cho người Hoa và bước tiếp theo sẽ thuận buồm xuôi gió kiểu như đầu xuôi đuôi
    lọt.Nếu dân ta phản ứng lấy lệ,nửa vời thì bước tiếp theo chỉ còn là vấn đề thời gian !
    Qua tin này,tôi cảm thấy nhà nước ta qủa là có lòng…đại bác thương người Hoa,con cháu của ông
    bạn đại Hán.Đồng thời,tôi cảm thấy vừa thương xót vừa phẫn nộ cho số phận của những con dân nước Việt từng hy sinh xương máu chống bọn này trong cuộc chiến 1979 và năm 1988 !
    Tôi thật không hiểu tại sao dân ta vẫn chưa chịu hiểu nguy cơ Hán hóa đang dần tiến tới chụp lên tổ
    quốc và dân tộc VN.như thế ?

  14. như ngọc said

    bài báo của LS Tel Laguatan viết hay thật Bản song ngữ thấy tại đây:
    http://gocsan.blogspot.com/2012/03/normal-0-false-false-false_14.html

  15. Khách said

    Đề nghị anh Hoàng Quốc Hải không nói ba lăng nhăng: “Nhưng nói cho cùng kỳ lý thì người Nga và cả Liên bang Xô-viết cũng có theo Mác đâu, họ theo chủ nghĩa Lê-nin đấy chứ”. Chủ nghĩa Lê-nin là chủ nghĩa Mác trong giai đoạn chủ nghĩa tư bản trở thành chủ nghĩa đế quốc. Công nông binh Nga dưới ánh sáng của chủ nghĩa Mác-Lênin dưới sự lãnh đạo của Lênin và đảng cộng sản kiểu mới Bôn sê vích đã làm cuộc Cách mạng Tháng Mười Nga vĩ đại lập nên nhà nước công nông đầu tiên trên thế giới mở ra kỷ nguyên mới trong quá trình phát triển của xã hội loài người. Liên Xô sụp đổ (tan rã thì đúng hơn) là do tiến hành cải tổ không đúng cách, chứ không liên quan gì đến chủ nghĩa Mác-Lênin. Anh mà đụng chạm tới Lê nin, tới Liên bang Xô Viết là xúc phạm tới tình cảm thiêng liêng của dân tộc Việt Nam đấy, anh hãy coi chừng.
    Về bọn Tàu, cố Tổng Bí thư Lê Duẩn đã lột tung cái mặt nạ mác xít lê nin nít để lộ ra cái bộ mặt thật mao ít chống Liên Xô, chống cộng của chúng rồi. Anh hãy học các trước tác của cố Tổng Bí thư kính mến đã.
    Nhưng mà anh Hoàng Quốc Hải này, anh là nhà văn tự xưng chứ gì, bởi vì anh đã bỏ tiền tự in sách nào chưa?

    • Chúng tao đ.. thèm đọc những bài viết của các lãnh đạo ccộng sản làm gì mất thời gian, chỉ là thứ lí luận láo toét.

    • Duong Nguyen said

      Nhân loại đã phải trả giá đắt khi đi theo chủ nghĩa không tưởng Mác Lenin, kết quả hàng trăm triệu người bị giết bởi Stalin, Mao Trạch Đông, Pôn pốt, Xeauxexcu,… Cái giá như vậy là quá đủ, không một dân tộc nào mù quáng đi theo con đường đó nữa. Nếu còn ai muốn tin vào CNXH xin mời đến Bắc Triều tiên, nơi đó còn lưu giữ đầy đủ tất cả thành tựu về chính trị, kinh tế, văn hóa, khoa học. Thực tiễn là chân lý khách quan, không cần phải nói nhiều các bác ạ. Thực tế chứng minh rằng những nước đi theo chế độ dân chủ đều giàu có, những nước theo CNXH đều nghèo đói, lạc hậu, không có nhân quyền. Đúng vậy không các bác.

    • Trần Minh said

      Trích một câu của bác Khách:
      ….”Anh mà đụng chạm tới Lê nin, tới Liên bang Xô Viết là xúc phạm tới tình cảm thiêng liêng của dân tộc Việt Nam đấy, anh hãy coi chừng”…

      Dạ anh làm ơn đừng lôi cái chữ “dân tộc Việt Nam” được không ạ, anh chỉ nên phát biểu dưới tư cách của cá nhân anh thôi, tức là “xúc phạm tới tình cảm thiêng thiêng” của cá nhân anh. Sao anh lại có quyền tự đại diện cất tiếng nói cho hơn 86 triệu người VN được. Tui cũng là một phần của “dân tộc Việt Nam” đây, tui không cho anh cái quyền đại diện cho tui

    • Thúy Hoa said

      Cũng may cho ông “Khách” này giấu tên chứ xưng tên thật ra thì…ăn gạch củ đậu là cái chắc. Ông thử làm một cuốc điều tra coi trên cái xứ sở này có bao nhiêu người còn tôn sùng Lênin với LX như ông. Tình cảm thiêng liêng của dân tộc chỉ dành cho những anh hùng đich thực của dân tộc như Nguyễn Trãi , Trần Hưng Đạo, Nguyễn Huệ…thôi. Còn “ba ông Tây” thì chỉ nhứng thàng “ngu lâu” mới tôn sùng thôi ông ạ…

    • Việt Mường said

      “Anh mà đụng chạm tới Lê nin, tới Liên bang Xô Viết là xúc phạm tới tình cảm thiêng liêng của dân tộc Việt Nam đấy”. – Ô hô, các dân tộc thuộc LB Xô Viết họ còn chẳng coi LB Xô Viết là thiêng liêng nên họ đã vứt bỏ, VN ở xa lắc xa lư với họ thì thiêng liêng cái nỗi gì khi tự họ vứt bỏ đi.

      “anh hãy coi chừng” – Đúng giọng điệu bọn côn đồ, lý lẽ thì cùn, hơi trái ý là đe dọa.

      Đồng ý với bác Trần Minh, tui cũng là một phần của “dân tộc Việt Nam” đây, tui không cho ông Khách cái quyền đại diện cho tui

    • Khách said

      Thưa các bác phản hồi!
      Tách chủ nghĩa Mác-Lênin ra thành chủ nghĩa Mác và chủ nghĩa Lênin rồi bài bác chủ nghĩa Mác như anh Hà Sỹ Phu và bài bác chủ nghĩa Lê ninnhư anh Hoàng Quốc hải ở trên là trò hề quá trẻ con.
      Từ tìm đường cứu nước của Bác đến đánh thắng các đế quốc to và bè lũ tay sai phản dân hại nướcdành độc lập thống nhất đất nước, đến xây dựng và bảo vệ thành công tổ quốc XHCN tươi đẹp ngày nay không thể không có chủ nghĩa Mác-Lênin và sự giúp đỡ vô cùng to lớn kịp thời có hiệu quả về mọi mặt của Liên Xô (nước Nga).
      Hay bây giờ, để bảo vệ biển đảo trước sự xâm lăng của Tàu (một số người gọi là Tàu cộng – thật là hồ đồ khi gọi Tàu là Tàu cộng), các bác có bơi tay không ra bảo vệ được không? Câu trả lời dĩ nhiên của các bác là không. Mà để bảo vệ biển đảo, bộ đội ta phải có máy bay Su MiG, phải có tàu tuần dương, phải có tàu ngầm lớp kilo, phải có tổ hợp tên lửa Bastion,… mà những vũ khí hiện đại bậc nhất hoàn cầu này có từ đâu, nếu không phải từ nước Nga.
      Tình cảm của các bác thế nào thì tùy, nhưng tình cảm của dân tộc ta đối với ơn sâu nghĩa nặng của chủ nghĩa Mác-Lênin, nước Nga và người Nga nhân hậu thì các bác chớ có dại dột mà xúc phạm.

      BS: Nên tranh luận với một phản hồi/độc giả cụ thể. Không thể là “các bác phản hồi” chung chung như vậy được bác “Khách” ạ.

      • Hoa Phượng said

        “nhưng tình cảm của dân tộc ta đối với ơn sâu nghĩa nặng của chủ nghĩa Mác-Lênin, nước Nga và người Nga nhân hậu thì các bác chớ có dại dột mà xúc phạm.”…he he…tôi xin cam đoam cái nhà bác “Khách” này ngày xưa đã chở tứ nước anh em Liên xô về VN hàng ngàn cái quạt tai voi, hàng tấn dấy “bếp điện”, hàng trăm cái “bàn là” và chắc phải cả chục cái tủ lạnh Sảratốp…Bởi vậy cho đên bây giờ bác vẫn ơn Liên xô, ơn Mác-Lê là phải rồi. Nhưng bác đừng có quèo những cái đó vào “tình cảm dân tộc” mà xúc phạm 99,999% người Việt Nam nha bác…

        • Tú Mỡ said

          99,999% thì hơi nhiều. Bác phải trừ đi tầng lớp đảng viên có chức quyền với gia đình người thân của họ. Số này khá đông đấy, ít nhất cũng phải chiếm đến 10% dân số

  16. Cu said

    Tây hay Đông đều tồn tại cả hai Khía cạnh Ưu lẫn Khuyết của chúng.
    Tất cả đều là Sản Phẩm Chung của Nhân Loại.
    Nếu Tây Phương biết Quan tâm đúng mức đến các Giá Trị Tinh Hoa của Đông Phương, thì tại sao Đông Phương lại không Quan tâm đúng mức đến các các Giá Trị Tinh Hoa của Tây Phương?
    Tri Thức Tổng Hòa là Tri Thức Hùng Mạnh Nhất!

  17. Việt Gian said

    “Bác Nhật Tuấn ơi, bác không đọc kỹ lời ông Tổng bí thư sao. Trong đó có chỗ ông nói: Đa số (ý nói các đồng chí lãnh đạo và đảng viên) là tốt, một số không nhỏ (cũng nói về lãnh đạo và đảng viên) là tha hóa, biến chất. Vậy là Đảng chỉ chỉnh đốn cái đám tha hóa, biến chất, tham ô, hủ hóa làm hại dân và làm mất thanh danh của Đảng”
    Như vậy có thể hiểu được là đảng viên tốt là những người coi đảng cộng sản Trung quốc là bạn hả bác? Mà đảng cộng sản Trung quốc bắt tay với Mỹ thôn tính Hoàng sa, cô lập Việt nam về kinh tế… thì có gọi là Tây hóa không bác?

  18. Ông Nhật Tuấn này cũng kỳ, có lúc (Ở phần đầu bài phỏng vấn) tôi thấy ông chỉ chăm chăm bới bèo ra bọ, bới lông tìm vết, tủn mủn vụn vặt, cắt câu, gọt chữ thôi. NQTW 4 có 2 nội dung, trong đios có 1 nội dung là bàn về công tác xây dựng Đảng. Vì là nội dung bàn chuyên đề về chỉnh đốn Đảng nên tập trung vào đối tượng cần chỉnh đốn, cần khắc phục, sửa chữa những yếu kém khuyết điểm, đó là những cán bộ, đảng viên và các tổ chức Đảng. Còn vai trò của nhân dân, là người làm nên lịch sử đã quá rõ ràng rồi còn gì. Phần sau của cuộc phỏng vấn thì tốt (đấy là theo thiển nghĩ chủ quan của tôi thôi). Tôi đồng tình với nhà văn Hoàng Quốc Hải: “về mặt pháp lý quốc tế người Trung Hoa không có một khía cạnh hợp pháp nào trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Về Hoàng Sa thì họ ngoạm một phần vào cuối năm 1949; sau Thế chiến II, Trung Hoa dân quốc chiếm một phần từ quân Nhật thua trận (nay thuộc Đài Loan). Phần còn lại họ dùng vũ lực cưỡng chiếm từ quân đội Việt Nam cộng hòa vào năm 1974. Về Trường Sa, họ dùng vũ lực chiếm đóng đảo Gạc Ma của ta vào năm 1988 và sát hại 64 bộ đội công binh, tay không vũ khí. Cả hai trường hợp cưỡng chiếm này đều là hành vi xâm lược. Bởi các quần đảo này ta đã xác lập chủ quyền, và quản lý liên tục từ thế kỷ 18 tới nay, không hề có một quốc gia nào tuyên bố chủ quyền hoặc tranh chấp với ta cho đến trước năm 1949, nghĩa là trước khi có nhà nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa”. Và của luật sư bang California ông Tel Laguatan viết một bài báo ngày 27 tháng 7 năm 2011 với tựa đề: “Tại sao Trung Quốc không đưa vấn đề Trường Sa ra Liên hiệp quốc”.
    “Nhà Hán của Trung Quốc mới có từ 206 trước Công nguyên đến 220 Công nguyên. Còn Alexandre đại đế chết năm 323 trước Công nguyên. Vương quốc của ông bao gồm Hy Lạp, Syrie, Ba Tư, Ai Cập và một phần Ấn Độ.
    Đế quốc La Mã tồn tại hơn 1000 năm thâu tóm cả Châu Âu, một phần Châu Á, Châu Phi.
    Vậy ngày nay hai nước Mace’donia và Italia có thể đòi lại các phần đất cũ mà đế quốc Mace’doine và La Mã chiếm đóng từ mấy ngàn năm trước không.
    Nếu lý luận như Trung Quốc ngày nay thì người Mông Cổ có thể đòi lại cả nước Nga và nước Trung Hoa cùng nhiều quốc gia khác mà Thành Cát Tư Hãn đã thống trị từ thế kỷ 13-14 không? Đã quá rõ, chẳng cần phải bình luận thêm.

    • Khách said

      Đọc đoạn tay luật sư người Mỹ Tel Laguatan viêt trong bài “Tại sao Trung Quốc không đưa vấn đề Trường Sa ra Liên hiệp quốc” mình thấy nghi ngờ tụi này quá. Không biết chúng nó có âm mưu gì đây. Hay lại định làm Sen đầm quốc tế trong vấn đề này?

      • Đề Phô said

        Chứ AI là người TRÚNG QUẢ nhất trong cái “thương vụ” Căng Thẳng Tại Biển Đông vừa qua vậy hở bác?

    • D.Nhật Lệ said

      Tôi xin được nghi ngờ ý kiến của bác !
      Đảng ta lúc nào cũng sẵn sàng trên đầu môi chót lưỡi là
      của dân,do dân và vì dân,những lời mỵ dân này,như kinh
      nhật tụng trong mọi Nghị Quyết quan trọng thì không có lý
      do gì lại…hiểu ngầm như bác bào chữa !
      Chính nhờ những lời xu nịnh này mà đảng đã thành công,
      thế nhưng lúc này đảng không cần che đậy ý đồ coi khinh
      nhân dân mà trong qúa khứ,đảng đã che giấu rất kỹ !

  19. Đảng viên hưu trí said

    Cảm ơn nhà văn Nhật Tuấn và nhà văn Hoàng Quốc Hải về bài viết công phu này.
    Là người đã tốt nghiệp đại học và cũng chịu khó đọc sách, nhưng nếu không đọc bài này thì tôi không thể biết tường tận những chứng cứ lịch sử về chủ quyền đối với 2 quần đảo Hoàng Sa vàTrường Sa của Việt Nam.
    Đảng CSVN với vai trò là đảng cầm quyền, nhà nước VN với hệ thống chính trị nhiều như vậy mà không làm nổi việc tuyền truyền cho người dân VN biết những sự thật lịch sử này. Không những thế họ còn cố tình bưng bít thông tin về sự tàn sát dã man của Trung Quốc đối với 64 chiến sĩ của trên đảo Gạc ma năm 1988. Họ là những kẻ có tội với đất nước, dân tộc và nhân dân Việt Nam.
    Cảm ơn anh Ba Sàm.

  20. Bây giờ không phải là “Tây hóa”, “Âu hóa” hay “Hán hóa” gì sất. Mà phải gọi là “Lăng nhăng hóa”.

    Đã chấp nhận cuộc chơi “Toàn cầu” thì phải chụi hết những mặt trái của nó. Chứ kêu ca, rao gải làm cái đếch gì. Ở đây đừng có trách ai hết, đừng có trách mấy ông quan to bà lớn không hiểu nhận dân, không quan tâm tới nhận dân. Mà hãy tự trách mình đi kìa.

    Mấy ông nhà văn chỉ biết chê dân mình không biết đọc văn “Việt” mà chỉ đọc văn”Tây,tàu” mà không hỏi tại sao lại vậy? Tại vì các ông dốt quá, viết không hay thì họ không đọc là đúng rồi. Giờ văn thơ thì nhan nhản nhưng chả có một tý hồn nào sất, ông nào nói với tôi là viết đc như ông Nam Cao, Ông Phụng, Ông Hoài, Ông Bính, Ông Viên, Ông Hữu…. nào? Ngôn ngữ thì lùng nhùng, cốt không có, hồn cũng không luôn, lại thêm bệnh sính ngoại nữa nên “bệnh dùng chữ” cứ tràn lan, đọc vào đếch hiểu viết cái đếch gì trong ấy.

    Mấy ông nhạc sỹ chê người Việt không nghe nhạc Việt mà toàn Hàn húng, Nhật nhiệc mà cũng không đi hỏi tại sao lại thế hả? Mấy ông đạo nhạc thì giỏi lắm chứ viết được một tác phẩm nên hồn thì chả có ma nào hết, toàn là lối nhạc chợ, nhạc rẻ tiền, chỉ cần bass cho to, chess cho đanh là hay hết không cần quan tâm lời lẽ như thế nào. Và như thế chỉ cần 1 lần nghe là đủ chứ nghe làm sao được nhiều.

    Rồi đến mấy ông làm phim thì thế nào? Bộ phim hơn nửa trăm tỷ bạc mà cũng làm chả ra cái quái gì nữa là phim rẻ tiền. Mấy ông đạo diễn thì chê bọn viết kịch bản ngu, diễn viên diễn xuất kém, mấy ông viết kịch bản lại đổ thừa là mấy ông đạo diễn ngu vì không dàn dựng, chỉ đạo tốt. Theo tôi thì các ông ngu cả, ngu cả đám. Không chụi nghiên cứu gì hết, chỉ khăng khăng mình là đúng cả, vỡ ra thì đổ thừa đổ vạ nhau. Thế thì ngoài ngu ra thì còn hèn nữa. Sai thì sửa, đéo má gì mà đổ cho nhau. Nên đừng trách dân minhg không thích xem phim Việt mà chỉ thích xem phim Tàu, phim Hàn.

    Còn mấy ông làm văn hóa thì như thế nào? Cũng ngu luôn. Ai đời tu sửa đền chùa, lăng miếu, thành quách để giữ lại cái văn hóa vơi vãi còn lại mà ông bà để lại lại đập đi xây lại cho mới, thế mới đẹp, thế là tốn bạc tỷ để xây cái nhà đáng mấy chục triệu. Cũng báo cáo lên, hội thảo xuống, trình là tu thế này sửa thế kia. Hóa ra ông làm mới cho đẹp mã. Vậy là văn hóa đéo thèm giữ nữa, xúc vào xe beeng đổ luôn cho sạch rêu, sạch bụi. Rồi mấy ông làm lễ, làm hội, đền chùa, miếu mạo… mấy ông này văn đã ít, cái hóa còn lại cũng mất nốt theo nhịp tùng cắc của đồng tiền.

    Rồi đến mấy ông bà làm giáo dục. Cũng dốt nốt, ai dè ngồi mát đít quá, thừa nhiều giấy, nhiều mực lại thiếu tiền nên đề ra chỉnh sách này, cải tổ kia để mà có “đồng vô đồng ra”. Rứa mà mới về, thậm chí đang nằm bàn giấy cũng bị ném đá. Giờ là phải chữ E đọc đầu, rồi nào là English chứ Vitemit thì vứt, rồi là chuyên chọn…đếch quan tâm học sinh học gì. Rồi thừa tiền không biết làm gì thế là đâm đơn xin lập trường để được cho “có dạy” trong khi đó chất lượng thầy cô thì như như cục….Thầy bây giờ còn là thầy nữa không “Đéo mả 20.11, tết nhất mà đéo lễ tau thì con bây tau cho ngu hết”…

    Rồi đến cái bọn tuyên truyền truyền thông báo chí nữa, tin tức thì nhảm nhí, lá cải, phóng đại. Lại thêm cái bệnh lười nữa nên cũng chả ra cái đếch gì luôn. Ngày nay viết báo trên máy tính, tin thì lấy trên ông gút gồ, thêm mắn, thêm muối, chô thêm thịt mỡ vào nữa là thành bài báo, đéo cần quan tâm người đọc đọc gì, biết gì. Chỉ cần có bài đăng cho hết mặt “tiền” là oke. Thậm chí có thằng viết bài còn lỗi chính tả. Rồi cái bọn ca sỹ, diễn viên, người mẫu lố nhố, lăng nhăng, mắt xanh, mỏ đỏ, tóc thập cẩm màu nữa. Bọn này thì được cái mác “Người củac ông chúng” nên thích làm gì thì làm, bữa nay lòi rốn, mai lộ ngực, kia thì bồ bịch …

    Híc còn thằng nào nữa em thiếu thì các Bác kể nốt luôn cho hết. Nhưng mà đừng có mà chửi người ta, chửi người thì trước tiên chửi mình đi đã. Xem mình coi thế nào đã. Tôi đây cũng chả ra đéo gì. Còn các ông ở đây phân nửa cũng chả ra đéo gì luôn.

    Ở đây có ai dám nói với tôi là không sính ngoại nào? Ăn cũng muốn ăn món ngoại, mặc cũng mặc đồ ngoại, chơi cũng muốn chơi đồ ngoại, ở cũng muốn ở ngoại. Tôi dám chắc trên người bất kể một vị nào đã từng comm cho bài viết này cũng dính tý ít “Ngoại” vào mình. Thế thì lấy đâu ra Văn hóa Việt nữa.

    • nemo said

      Ông nói thì đúng rồi , nhưng có vẻ bức xúc quá .
      Còn chủ đề về y đức nữa , chắc ông ( bà ) chưa phải qua bệnh viện bao giờ , nếu vậy ông hãy thử một chuyến rồi về viết tiếp hay cực !

      • ờ ha. Ngay gần nhà có cái bệnh xá. Rác vứt bừa bãi, nói mãi không nghe.
        Nói thế thôi chứ mặt nào cũng có xấu có đẹp của nó. Tìm cái xấu không bằng ta tìm cái đẹp “Xấu che tốt khoe” mà. Nên thỉnh thoảng mới có một Ku Kiên xuất hiện chớ. hehe

  21. animal's literature said

    Trích blog Người Ba Đồn : sao hiu quạnh thế, anh hùng liệt sỹ Nguyễn văn Phương (?!) :
    …”Hai mưoi bốn năm trước, anh Phương hy sinh trong một tư thế hiên ngang, mặc cho quân thù đâm thủng ngực nhưng anh vẫn giơ cao lá cờ Tổ Quốc hô vang những câu nói máu thịt, bất tử khiến cho kẻ thù (bọn bành trướng Bắc Kinh) khiếp vía. “Thà hy sinh chứ không chịu mất đảo, hãy để cho máu của mình tô thắm lá cờ truyền thống của quân chủng Hải Quân”.
    Buồn, không hiểu vì sao chiều trời lại đổ mưa lạnh, hay trời thương cảm khóc với anh Phương . Dù đã nhắn tin khi sáng hẹn mọi người việc chiều nay nhưng nhiều người bạn có tý chức quyền… đến tận cuối giờ tìm cách từ chối. Tất nhiên lý do họ đưa ra thì mình sao có thể nói họ được, toàn là rất chi chính đáng.
    Thôi, sự hy sinh của một con người là sự trân trọng, đằng này đây là sự hy sinh của một anh hùng, một anh hùng của chính chế độ hôm nay công nhận. Họ là những người nối tiếp để thực hiện ý nguyện của anh Phương mà sao như thế nhỉ. Thấy xót xa! Buồn!.”…
    Những ông học văn chương, nói về nhân văn, hô hào học tập cái Đ của tầu khựa, không “tây hóa”…đã tự diễn biến, để tử nhân văn, thành….S….Ú…C văn…!

  22. Hoai Nam said

    16 chu vang cua can ngo CSVN ” Lang gieng khon nan, Cuop dat toan dan, Lan bien lau dai, thon tinh tuong lai ” +4 tot ” BAN NUOC HAI DAN “

  23. montaukmosquito said

    “Hãy cảnh giác với Trung Quốc!”

    Có ai còn nhớ bài “Hãy cảnh giác với Bắc Triều” của Lê Chí Quang và số phận của anh sau bài đó ?

    “Tây hóa”, hề hề, Đức và Nga không tính là “Tây” nên mình vưỡn kiên định “Đức và Nga hóa”, hổng phải “Tây hóa”!

  24. Du học Tàu said

    Hai bác là nhà văn, mà kiến thức lịch sử uyên bác quá, chả bù cho em du học Tàu về cứ tưởng “bãi hoang chim ỉa” là của Tàu thật, em bị Hán hóa mất rồi

  25. thanh said

    Tây hóa là một khái niệm ko có nội hàm rõ ràng vì vậy phát biểu ko nên Tây hóa là một phát biểu ngớ ngẩn vậy mà lại xuất phát từ 1 vị giáo sư tiến xỹ, lại là tổng bí thư.

    Cái gì thuộc về giá trị chung của nhân loại thì người đi sau phải học tập, phải áp dụng.
    Ví dụ các giá trị về phân chia và kiểm soát quyền lực, hay các giá trị về quyền lợi, vị trí của người phụ nữ trong xã hội cần phải đc đề cao coi trọng.
    Ko thể phủ nhận đc phương Tây đã đi trước nhiều nước phương Đông về nhiều khía cạnh: cả về khía cạnh xã hội, chính trị lẫn kinh tế hay khoa học kỹ thuật.
    Vị trí của người phụ nữ trong xã hội việt nam so với nhiều nước là đáng để tự hào (cái này ko phải là nổ hay nói quá lên) và Việt Nam cũng hay rêu rao về điều đó thôi. Đó cũng là tây hóa, cũng là giá trị chung của nhân loại do phương tây tạo ra đó thôi.

    Ông này càng ngày càng chứng tỏ mình là Trụ Lóng như thiên hạ nói thật.

    Vậy thì ĐƯƠNG NHIÊN phải hoc hỏi, phải áp dụng các giá trị đó.

    • Trần Minh said

      Cụ Tổng Trọng nói không để bị “Tây hóa”, vâng tui OK với cụ Tổng. Đề nghị cụ Tổng lần sau họp Đảng nhớ mang bộ khăn đóng áo dài mặc nha, đừng có diện Comple + Carvat nữa

  26. cslykhai said

    xin thưa anh nhà quê này hoc dốt từ thời đại học tổng hợp ,lú từ thời làm bí thư hà nội ,có câu rằng tham như phú ,lú như trọng , lật lọng như nghiên ,huyen thiên như trệu , câu này làm giàu kho tàng văn hoc dân gian đất hà thành ,đã trở thành bia miệng của dân chúng thủ đô ta

  27. cslykhai said

    cảm phục hai nhà văn , bằng chứng xác thực ,lý luận sắc bén , người tầu từ thời cổ đến nay đều có bản sắc lươn lẹo xảo trá ,người pháp dùng từ chinoiserie để miệt thị , người việt ta có từ tương đương là tẫu……

  28. CỐT THÉP said

    Người đặt câu hỏi rất hay, người trả lời lại càng hay. Cảm ơn hai nhà văn.

  29. Lý Hoa Sơn said

    Thực xác đáng. Những kiến giải của NV chuyên viết về lịch sử HQH quá chí lý, lo-gic.Có lẽ các thày Tầu cũng cứng lưỡi mất thôi. Một đất nước đã “xuất” ra được hình ảnh “người Quân tử” mà lại không quân tử thì dù có dùng mưu meo, gian kế đô hộ và chiếm đóng được mảnh đất nào đó, đố có yên. Kẻ ” quân tử” tự mua thù chuốc oán bằng con đường như vậy thì chỉ là…nguỵ quân tử thôi; và tất yếu mãi mãi phải “ôm hận” như kiểu Lã Bất Vi : Buôn được cả Vua, bán được cả Chúa vẫn phải ngửa mặt lên ai oán trời xanh thăm thẳm, rằng, “hận” này biết đến bao giờ ngưôi ! Chỉ tội cho mấy anh “chóp bu” của dân Bách Việt, không biết “ngộ” ra cái đạo-cái lý của Trời đất mà theo.Làm loài nhai lại cũng không xong…
    Vô cùng cảm ơn NV HQH. Ông thật “xứng đáng” với giải thưởng …Nobel Trần Nhương. com trong lòng độc giả…

  30. dân việt said

    Tương lai hán hóa không còn xa nữa đâu. ĐCSVN nhận được chỉ thị từ Trung Nam Hải đưa tiếng hán vào chương trình tiểu học. Còn hơn thời Pháp thuộc. Không giám làm gì thì Hãy chuẩn bị gióc tóc thắt đuôi sam đi con dân nước Việt.

    • cslykhai said

      bac dân việt đừng lo ,mọi sự …hóa như tây hóa , mỹ hóa thì diễn biến gọi là hòa bình vì nó hướng về tự do dân chủ còn hán hóa thì chỉ là cưỡng bức ,sẽ vấp phải sưc đề kháng mãnh liệt của dân viêt ta không diễn biến hòa bingf đươc đâu mà ngươc lại thì có

  31. Có lẽ sai lầm lớn nhất của những người làm cách mạng tháng tám là dựa vào người Trung Hoa, mà hệ quả là chúng ta phải chia đôi đất nước chấp nhận một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn lần thứ hai trong lịch sử dân tộc.Những gì mà thế hệ chúng ta phải hứng chịu sự bất công của người trung Hoa ngày nay có lẽ cũng chính từ những sai lầm nghiêm trọng đó.

  32. hoang lai giang said

    HOÀNG LẠI GIANG HOAN NGHÊNH ANH NHẬT TUẤN VÀ ANH HOÀNG QUỐC HẢI .
    HỎI VÀ TRẢ LỜI ĐỀU HẤP DẪN
    ƯỚC GÌ LỀ PHẢI CÓ ĐƯỢC NHỮNG BÀI NHƯ THẾ NÀY ĐỂ DÂN ĐỠ HIIỂU NHẦM CHÚNG TA BÁN NƯỚC !

    • Người Lang thang said

      Mua bán thì mua bán rồi
      Hiểu nhầm hay đúng nó lòi ra thôi
      Lịch sử phán xét cac người
      Ngàn năm bia miệng truyền đời mai sau…

    • Nhật Tuấn said

      Cảm ơn nhà văn HOÀNG LẠI GIANG. Lâu rồi không được gặp. Chúc anh mạnh khỏe, viết hăng. Thân mến

    • Khố Rách said

      Ông Hoàng Lại Giang viết sai “Chúng ta bán nước”. Chúng ta làm gì có nước để mà bán? Nước VN nay là của ĐCSVN. Chả thế mà văn tự hợp đồng mua bán biên giới cũng như biển đảo giữa hai ĐCS anh em người ta ký với nhau như thế nào có bố cu mẹ đĩ VN nào được ngó vào đâu?

  33. Người Lang thang said

    Cám ơn hai nhà văn Nhật Tuấn và Hoàng Quốc Hải đã có bài trò chuyện tuyệt hay!Giá mà các báo của đảng cho đăng để những người dân và cả những “trí thức”,cán bộ về hưu suốt ngày ăn ,đọc báo đảng xong ngủ..được “tỉnh ngủ” một tý thì cũng có ích đấy!Nhưng ôi thôi,”Thà rằng chẳng biết cho xong
    biết bao nhiêu lại đau lòng bấy nhiêu!”.Cảm ơn anh B.S luôn cung cấp những bài và tin kịp thơì!

  34. Sơn Trà said

    Bạn với Tàu . Sao không là bạn của dân .
    Ôi ! Ông Trọng và 13 vị còn lại đang sống bằng máu của chiến sỹ , đồng bào .

    • Người Lang thang said

      Bác đừng nói thế mà các”Đỉnh cao trí tuệ””suốt đời vì dân vì nước”bị “súc phạm”lòng “tự trọng”lại cáu sườn cho CA mang còng số 8 đến thì…Lúc nào cũng phải nói:các vị vô cùng sáng suốt ạ(!)

  35. Nhân Quyền said

    Chỉ khi nào cái vòng kim cô đặt lên đầu đảng và nhà nước cộng sản Việt nam “16 chữ vàng +4 tốt” bị vứt vào thùng rác thì đất nước Việt nam mới tự chủ, độc lập, tự do và dần thoát ra khỏi nguy cơ Bắc thuộc. Cái vòng kim cô này chỉ bị vứt đi khi và chỉ khi đảng cộng sản VN không còn có vai trò độc quyền lãnh đạo đất nước.

Gửi phản hồi cho thanh Hủy trả lời