BA SÀM

Cơ quan ngôn luận của THÔNG TẤN XÃ VỈA HÈ

539. Ngước nhìn Quốc hội

Posted by adminbasam trên 08/12/2011

Viet Studies

Ngước nhìn Quốc hội

Phạm Đình Trọng

07-12-2011

Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Nhìn về Quê Mẹ ruột đau chín chiều

Ca dao

QUỐC HỘI – QUYỀN LỰC CỦA NHÂN DÂN

Với xã hội, quan chức Nhà nước được nhìn nhận ở vị trí quyền lực Nhà nước, ở hàm cấp trong hệ thống thang bậc công chức. Ông Phó Chủ tịnh phường. Ông Chủ tịch huyện. Bà Vụ phó. Ông Viện trưởng. Bà Bộ trưởng. Ông Thủ tướng. Ông Chủ tịch nước…Đó là những quan chức thực sự, những người được Nhân dân trao cho quyền lực điều hành bộ máy Nhà nước phục vụ Nhân dân. Quan chức thực sự phải thực sự là công bộc của Dân. Quan chức là làm. Làm để phụng sự Dân.

Đại biểu Quốc hội, dù là Chủ tịch Quốc hội đi nữa, với xã hội, cũng không phải là quan chức. Đại biểu Quốc hội chỉ có một chức danh cao cả, một quyền lực lớn lao là Đại Biểu Nhân Dân. Cùng là Đại Biểu Nhân Dân thì không có đại biểu lớn, đại biểu nhỏ, đại biểu cấp trên, đại biểu cấp dưới. Chức danh trong Quốc hội chỉ để xác định vị trí, phạm vi trách nhiệm trong việc tổ chức, điều hành hoạt động của Quốc hội, không phải là thang bậc quan chức công quyền.

Quan chức Nhà nước được Nhân Dân trao cho quyền lực Nhà nước thì Đại biểu Quốc hội mang ý chí của Dân tạo ra hành lang pháp luật cho quyền lực đó hoạt động. Người Dân được làm mọi việc pháp luật không cấm thì Quyền lực Nhà nước chỉ được làm những việc pháp luật cho phép. Đại biểu Quốc hội thay mặt Dân giám sát chặt chẽ mọi việc làm của quyền lực Nhà nước trong phạm vi cho phép đó.

Quan chức là làm thì Đại biểu Quốc hội là nghe, nói và phán quyết. Người Dân phải được thực sự chọn ra, cử ra tiếng nói của Dân. Từ Nhân dân, từ cuộc sống trở thành Đại biểu của Dân mới gắn bó với Dân, gắn bó với cuộc sống phong phú của đất nước, mới biết lắng nghe Dân, lắng nghe tiếng nói của cuộc sống và đến nghị trường mới dám nói tiếng nói của Dân, nói tiếng nói của cuộc sống, phán quyết theo ý chí của Dân và theo đòi hỏi của cuộc sống.

Hơn thế nữa, Đại biểu Quốc hội còn phải đại biểu cho sự tiến bộ, đại biểu cho sự phát triển xã hội, đại biểu cho xu thế thời đại. Đại biểu Quốc hội không thể nói tiếng nói mòn cũ, trì trệ, lạc lõng của cuộc sống, không thể nói tiếng nói nhỏ nhen, cục bộ của nhóm lợi ích, càng không thể nói tiếng nói của quyền uy Nhà nước ngược ý chí Nhân Dân, ngược xu thế thời đại.

Xã hội phát triển cao là xã hội có sự phân công phân minh, rạch ròi, mỗi người chỉ có một vị trí trong xã hội, chỉ làm một việc của xã hội và phải làm việc có tính chuyên nghiệp cao. Một Nhà nước hướng về Dân, xác định rõ mục đích phục vụ Dân, là công bộc của Dân thì Nhà nước đó phải được tổ chức phân minh, rạch ròi, độc lập giữa ba nhánh quyền lực: Quyền lực Nhân Dân, Quyền lực Nhà nước, Quyền lực Pháp luật. Đó là ba nhánh Lập pháp, Hành pháp và Tư pháp. Không thể vừa là quan chức hành pháp lại vừa là người lập pháp, tự tạo ra hành lang pháp luật để thoải mái tung hoành, rồi lại vừa là người giám sát sự tung hoành đó. Một người sắm ba vai như vậy thì vai nào cũng hời hợt, không đến nơi đến chốn, không thể tròn vai, không thể chuyên nghiệp và điều tệ hại hơn là quyền lực không được giám sát, mặc sức lộng hành không có giới hạn và hoàn toàn vô trách nhiệm, người Dân không được bảo vệ trước sự lộng hành của quyền lực.

Quyền lực Nhà nước cai trị Dân và sự cai trị đó luôn luôn có xu thế lạm quyền. Quốc hội sinh ra là để giám sát và ngăn chặn sự lạm quyền đó. Vì thế Quốc hội phải thực sự của Dân. Người Dân phải được thực sự chọn ra, bầu ra Đại biểu Quốc hội. Đại biểu Quốc hội phải từ Nhân Dân, từ cuộc sống nóng bỏng sinh động chứ không thể từ quan chức, từ bộ máy hành chính quan liêu xa Dân diệu vợi, lạnh lùng vô cảm với cuộc sống người Dân. Chỉ khi đó Quốc hội mới thực sự là cơ quan quyền lực cao nhất của người Dân, người Dân mới được thực sự làm chủ đất nước thông qua Quốc hội. Chỉ khi đó Quốc hội mới mang vóc dáng Nhân Dân, khí phách Nhân Dân, mang hơi thở cuộc sống.

MỘT THỰC TRẠNG: QUỐC HỘI KHÔNG MANG VÓC DÁNG NHÂN DÂN

Từ yêu cầu, đòi hỏi, từ sứ mệnh, trọng trách của Đại biểu Quốc hội như vậy chúng ta mới thấy Quốc hội của ta không hề có vóc dáng Nhân Dân, không hề mang khí phách Nhân Dân. Nhìn những gương mặt Đại biểu Quốc hội chúng ta thấy rõ Quốc hội từ khóa II đến khóa XIII chỉ là cơ quan đảng, cơ quan Chính phủ mở rộng. Quốc hội sinh ra chỉ để tạo thêm cho đảng cộng sản, cho nhà nước cộng sản một cơ quan quyền lực cai trị Dân, áp đặt ý chí của đảng cầm quyền cho xã hội, hoàn toàn không phải là cơ quan quyền lực của Dân để ngăn chặn và giám sát sự lạm quyền của quyền lực Nhà nước!

Tính số tròn, dân số Việt Nam đến hôm nay là chín mươi triệu người, đảng viên cộng sản chỉ có ba triệu người, những người cộng sản chỉ chiếm hơn 3% dân số. Nhưng 500 Đại biểu Quốc hội khóa XIII của nhiệm kì 2011 – 2016 vừa bắt đầu, có tới 458 Đại biểu là đảng viên cộng sản. Hơn 3% dân số chiếm hơn 90 % ghế trong Quốc hội! Một sự bất công ngang nhiên ở ngay cơ quan lập pháp, nơi xác lập kỉ cương, công bằng xã hội! Một sự coi thường Dân đến đau lòng, đến xấu hổ! Chỉ một con số khách quan đã chứng minh Quốc hội đó là Quốc hội của một đảng chứ đâu phải của toàn Dân! Toàn bộ thành viên cơ quan thực quyền cao nhất của đảng Cộng sản là Bộ Chính trị và Ban Bí thư đều là Đại biểu Quốc hội. Ban chấp hành Trung ương đảng có 175 ủy viên chính thức thì 84 ủy viên Trung ương đảng, một nửa Ban chấp hành Trung ương đảng tràn vào Quốc hội, chiếm ghế trong Quốc hội! Số người là công chức trong bộ máy hành pháp chiếm ghế Đại biểu Quốc hội, chiếm chỗ trong cơ quan lập pháp còn đông hơn nữa! Thành phần Quốc hội như vậy mà ông Tổng Thư kí Hội đồng bầu cử Quốc hội khóa XIII vẫn mạnh miệng tuyên bố: Thành phần cơ cấu Đại biểu Quốc hội phản ánh tính đại biểu rộng rãi cho các thành phần Nhân Dân! Trời ơi, Hội đồng bầu cử Quốc hội mà nói như vậy thì họ còn biết gì đến nỗi đau, nỗi tủi của Dân khi ngước nhìn Quốc hội, nhìn cơ quan quyền lực của Dân đã bị đánh tráo thành cơ quan quyền lực của đảng!

Tính đại biểu rộng rãi cho các thành phần Nhân Dân chỉ là hình thức. Với tính hình thức đó, Quốc hội chỉ mang tính Mặt trận, là phiên bản của Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc, nơi gặp gỡ vui vẻ của những người được trở thành Đại biểu và tiêu tốn quá nhiều tiền thuế của Dân nhưng không nói tiếng nói trung thực của cuộc sống, không nói tiếng nói khẩn thiết của Dân!

Quốc hội không còn là cơ quan quyền lực của Nhân Dân để Nhân Dân làm chủ đất nước, Quốc hội chỉ để hợp pháp hóa ý chí của đảng cầm quyền áp đặt cho xã hội, vì thế con số ít ỏi, tỉ lệ nhỏ nhoi người Dân có mặt trong Quốc hội không còn có vai trò thực sự của Đại biểu Quốc hội nữa mà chỉ mang tính tượng trưng để Quốc hội có đủ thành phần xã hội. Từ đó dẫn đến nhiều hệ lụy buồn.

NHỮNG ĐẠI BIỂU KHÔNG ĐẠI BIỂU CHO AI

Đại biểu Quốc hội mang bộ mặt quan chức bề trên không thể gần Dân, hiểu Dân, không thể là đại biểu của Dân. Chuyển vai, như một diễn viên chạy xô, lúc là quan chức nhà nước, lúc là Đại biểu của Dân nhưng không có lúc nào mang khuôn mặt Nhân Dân. Chuyển chỗ, lúc ở cơ quan quyền lực nhà nước, lúc ở cơ quan Quốc hội, không có lúc nào trở về cuộc sống của thân phận người Dân, không hiểu được cuộc sống thực lo toan của người Dân, không hiểu được cuộc sống thực sinh động của đất nước. Mang bộ mặt quan chức, mang tư duy quan chức đi tiếp xúc cử tri mà không lắng nghe Dân, chỉ ham ban phát những lời huấn thị, dạy bảo mòn cũ của bề trên với thần dân. Những chuyến đi về với Dân của những quan chức Đại biểu Quốc hội đó chỉ là một thủ tục chiếu lệ, một vai diễn nhạt nhòa. Đi mà không đến. Nhìn mà không thấy. Gặp gỡ, tiếp xúc mà ngàn trùng xa cách!

Không được cử ra, chọn ra người thực sự đại biểu cho mình, Người Dân chỉ còn là những robot cầm lá phiếu đi bầu cử dưới sự điều khiển của chiếc remot trong tay đảng cầm quyền, bỏ phiếu cho những người do đảng cử. Vài người Dân ít ỏi được đảng cử hoặc được đảng cho phép ra ứng cử không cần là tinh hoa của Dân, không cần nói tiếng nói của Dân, chỉ cần có mặt để có “tính đại biểu rộng rãi cho các thành phần Nhân Dân”!

Ngay sau ngày đất nước thống nhất, một cô công nhân quét rác ở Sài Gòn đã được đảng chọn cử làm Đại biểu Quốc hội. Thật là một hình ảnh lung linh về “tính đại biểu rộng rãi cho các thành phần Nhân Dân” trong Quốc hội! Thật là một minh chứng hùng hồn về chế độ xã hội chủ nghĩa dân chủ gấp triệu lần dân chủ tư bản chủ nghĩa như lời véo von của bà Doan, Phó Chủ tịch nước! Còn những trí thức có tầm cao của trí tuệ và có sự lo toan của trách nhiệm công dân, nỗi lo toan đã vượt lên trên cái riêng để canh cánh với những vấn đề của Dân, của nước, những trí thức có kiến thức lập pháp, có tư duy độc lập, có sự đồng cảm với số phận đất nước, số phận Nhân Dân muốn mang nỗi trăn trở của cuộc sống, của Nhân Dân vào Quốc hội thì hãy nhìn tấm gương nhà khoa học Nguyễn Phúc Giác Hải và luật sư Lê Quốc Quân, những trí thức tự ứng cử Đại biểu Quốc hội liền bị đưa ra tổ dân phố cho những người lạ hoắc ở đâu đến tự nhận là cư dân trong tổ dân phố xưng xưng đấu tố, quyết liệt đặt điều bêu xấu mà người bị đấu tố không được nói lại! Để rồi người tự ứng cử ngoài dự kiến, ngoài đề cương kịch bản của đảng liền bị Hội đồng bầu cử thẳng tay loại khỏi danh sách ứng cử!

Với cách đề cử, ứng cử đó, người ngay thẳng, có tâm, có tầm, ra ứng cử đường hoàng đã bị loại bỏ, số ghế ít ỏi trong Quốc hội dành cho người Dân trở thành cái đích đến cho những cuộc chạy đua như người ta vẫn ào ào chạy chức, chạy quyền, chạy án, chạy trường, chạy điểm, chạy bằng cấp, chạy chức danh và chạy vào hội Nhà Văn Việt Nam! Những cuộc chạy đua để “Quốc hội phản ánh tính đại biểu rộng rãi cho các thành phần Nhân Dân”

Cuộc chạy để “Quốc hội phản ánh tính đại biểu rộng rãi cho các thành phần Nhân Dân” đã đưa hai chị em ruột, hai chủ doanh nghiệp đình đám, cổ phiếu lớn, của cải nhiều, tiền bạc sẵn đều trở thành Đại biểu Quốc hội khóa XIII. Đại biểu chị, đại biểu em này có xứng đáng là Đại biểu của Dân không, xin hãy xem vai trò Đại biểu Quốc hội của họ.

Tại kì họp vừa qua trong phiên Quốc hội chất vấn Thủ tướng, khi các nghị sĩ đều hỏi Thủ tướng về những vấn đề nóng bỏng của cuộc sống, của an nguy đất nước thì Đại biểu em đứng lên sau khi cao giọng tán tụng Chính phủ đã thực hiện rất tốt chống lạm phát và duy trì tăng trưởng liền đặt câu hỏi cũng chỉ để đề cao người được hỏi: Xin hỏi Thủ tướng có định hướng gì và có lời khuyên cho gì doanh nghiệp chúng tôi nên đầu tư vào lĩnh vực nào? Một Đại biểu như vậy rõ ràng không đại biểu cho trí thức, không đại biểu cho công nhân, nông dân và cũng không thể đại biểu cho doanh nghiệp. Các doanh nghiệp hẳn đều quá thất vọng với câu chất vấn Thủ tướng ở diễn đàn Quốc hội của đại biểu doanh nghiệp này. Không có doanh nghiệp nào phải trông chờ Thủ tướng định hướng, phải đợi Thủ tướng khuyên bảo mới biết phải đầu tư vào đâu! Là chủ một tập đoàn đầu tư, là chủ một khu công nghiệp lớn, phát đạt, ông chủ này từ lâu đã xác định rõ hướng làm ăn, đã thừa biết phải đầu tư vào đâu. Nhờ Thủ tướng định hướng, hỏi Thủ tướng chỗ đầu tư, câu hỏi không thật lòng lại vô cùng lạc lõng của ông chủ này chỉ để làm đẹp lòng Thủ tướng, lấy lòng Thủ tướng không đúng chỗ, không xứng với tư cách Đại biểu Quốc hội. Nhân Dân và các doanh nghiệp còn trông chờ gì vào vị Đại biểu mà tư cách công dân và tầm chính trị quá thấp này!

Còn Đại biểu chị thì từ cuộc đời riêng cho đến việc kinh doanh đầy đột biến bất thường và đều gắn bó, liên quan mật thiết, có quan hệ hôn nhân với một tội phạm đang bị công an truy nã. Thuở hàn vi, bà Đại biểu này đã dính líu đến vụ án chiếm đoạt bí mật nhà nước giúp cho nhà thầu nước ngoài trúng thầu một số công trình lớn của ngành điện lực. Vì có dính líu nên khi đã kết thúc điều tra vụ án rồi, bà vẫn bị cơ quan công an cấm xuất cảnh tới hai năm! Hết hạn cấm xuất cảnh, bà liền đi Mĩ mở hướng mới tìm vận hội. Năm năm thân gái xứ người, bà tìm được tấm chồng người Việt có quốc tịch Mĩ và cũng có tiền án đã phải vào nhà tù Mĩ nằm nhai bánh mì. Dẫn ông chồng người Mĩ gốc Việt có tiền án nhưng giầu có về Việt Nam bà bỗng trở thành chủ một tập đoàn kinh doanh. Bà chủ tập đoàn liền kí quyết định bổ nhiệm ông chồng quốc tịch Mĩ làm Tổng giám đốc một công ty nhà đất trong tập đoàn của bà để ông Tổng giám đốc có tiền án này có đất thi thố ngón nghề lừa đảo chiếm đoạt của đối tác làm ăn hơn hai trăm tỉ đồng rồi lặn một hơi về Mĩ và ông đang bị bộ Công an Việt Nam truy nã.

Để bảo toàn vốn liếng làm ăn đã kha khá và vốn liếng xã hội còn quá nhỏ bé, để tiếp tục nuôi tham vọng trên thương trường và cả tham vọng trên chính trường, bà vội vã ra tòa li hôn với ông chồng lừa đảo và ông thẩm phán nhanh chóng kí giấy cho bà li hôn đã bị tòa án thi hành kỉ luật! Dù bà đã li hôn với ông chồng có tiền án bà dẫn từ Mĩ về, dù ông chồng đó có giúp bà trở thành bà chủ doanh nghiệp nhưng bà đã rước về cho đất nước một kẻ tội phạm, kẻ đã cuỗm mất của nhiều doanh nghiệp Việt Nam hơn hai trăm tỉ đồng. Vậy là bà đã góp phần làm nghèo đất nước, làm khốn đốn người Việt Nam đấy! Rõ ràng bà là một công dân không tròn trịa, có tiền sự, có tai tiếng, có dư luận không tốt, không tiêu biểu cho những phẩm chất cao quí của phụ nữ Việt Nam, cũng không tiêu biểu cho những doanh nhân Việt Nam làm giầu bằng tài năng và lòng tự hào dân tộc.

Bà về nước mới được ba năm. Thủ tục pháp lí, chỉ thủ tục pháp lí thôi, xác nhận bà chia tay ông chồng lừa đảo mới được ít ngày. Cũng phải nhìn nhận rằng cả về lương tâm và trách nhiệm bà không thể vô can trong tội phạm của chồng bà. Thế mà bà bỗng trở thành Đại biểu cho những người Dân Việt Nam lương thiện thì người Dân còn chút lòng tự trọng, còn gửi lòng tin vào Quốc hội phải có ý kiến và báo chí phải xăm soi hành tung bất thường của bà là thường tình và cần thiết nữa. Đối phó với sự thường tình đó, tiếng nói đầu tiên ở Quốc hội của bà Đại biểu tai tiếng này là đòi Quốc hội phải có luật bảo vệ quyền riêng tư. Bà đòi hỏi luật bảo vệ quyền riêng tư của công dân chính là bà đòi hỏi Quốc hội phải ra luật bảo vệ những tai tiếng của riêng bà! Một xã hội hoàn thiện sau khi đã xây dựng đầy đủ luật pháp cho mọi hoạt động xã hội thì cũng cần có luật bảo vệ cuộc sống riêng của con người. Nhưng đất nước ta đang còn thiếu quá nhiều luật để đưa cuộc sống bề bộn, ngổn ngang vào kỉ cương mà bà Đại biểu Quốc hội nhiều tai tiếng vội vã đòi Quốc hội ra luật bảo vệ quyền riêng tư thì bà chỉ đại biểu cho riêng bà mà thôi!

Cuộc chạy đua để “Quốc hội phản ánh tính đại biểu rộng rãi cho các thành phần Nhân Dân” đã đưa một ông bác sĩ không chuyên và háo danh trở thành Đại biểu Quốc hội.khóa XIII. Bác sĩ không chuyên vì ông còn mải mê bon chen theo đuổi những cái danh ngoài nghề chữa bệnh của ông. Cái danh mà ông vênh váo trưng ra nhiều nhất và cũng bộc lộ rõ nhất sự bất tài của ông là cái danh nhà văn. Văn chương là lĩnh vực của cảm xúc và tài năng. Đọc ông không thấy năng lượng cảm xúc, chưa có văn, hoàn toàn vắng bóng tài năng, ít người đủ kiên nhẫn để đọc hết một “tác phẩm’ của ông. Viết như ông, người biết chữ và còn năng lực tư duy bình thường, ai cũng viết được nhưng không ai viết vì họ tự biết mình, còn ông thì không biết mình. Không có học vị tiến sĩ ông cũng đấm ngực liền bốn đấm tự xưng liền bốn học vị: Tiến sĩ triết học đây! Tiến sĩ tâm lí học đây! Tiến sĩ xã hội học đây! Tiến sĩ y khoa đây! Xưng tới bốn học vị tiến sĩ vẫn chưa đủ oai, ông còn nhân danh nhà văn đòi Quốc hội phải có luật nhà văn làm cho nhiều Đại biểu Quốc hội phải ngơ ngác hỏi lại ông: Cần có luật nhà văn để làm gì nhỉ? Lúc đó ông mới ngẩn ra: Tôi cũng không biết luật nhà văn để làm gì nữa!

Ông không biết cần có luật nhà văn để làm gì nhưng Nhân Dân biết. Ông đòi Quốc hội phải xây dựng luật nhà văn để ông có tiếng nói, để ông lấy oai, để ông kể công với các nhà văn và với công lao đó, ông quả xứng đáng là hội viên hội Nhà Văn Việt Nam! Thật là một màn hài hước ở Quốc hội uy nghiêm và một nỗi đau của người Dân Việt Nam những năm tháng nhiều chuyện đau buồn này!

Cuộc chạy đua để “Quốc hội phản ánh tính đại biểu rộng rãi cho các thành phần Nhân Dân” đã đưa một nhân cách tầm thường, một kẻ trì trệ, lạc lõng với cuộc sống đất nước, lạc lõng với xu thế thời đại cũng trở thành Đại biểu Quốc hội khóa XIII. Không đồng cảm với Nhân Dân, không đau nỗi đau của người Dân, của cuộc sống thiếu dân chủ, đi ngược xu thế thời đại, kẻ lạc lõng đã đứng giữa Quốc hội xưng xưng đặt điều vu khống những người Dân biểu tình bộc lộ ý chí bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ. Người biểu tình chỉ tập hợp ở công viên, không bước xuống đường cũng bị ông vu vạ là: xâm hại quyền tự do đi lại, quyền mưu cầu hạnh phúc của người dân, xâm hại thu nhập chính đáng của những cửa hàng, xâm hại quyền được chăm sóc của công dân khi ốm đau, khi chuyển dạ sinh con, xâm hại hạnh phúc của công dân khi xe hoa không thể nhúc nhích vì tắc đường do biểu tình! Ông coi những cuộc biểu tình của người Dân khẳng định ý chí độc lập toàn vẹn lanh thổ là sự ô danh. Nhâng nháo xỉ nhục Nhân Dân: Việt Nam chưa phải là siêu cường kinh tế để có thể đài thọ cho sự ô danh, rồi nhân danh Đại biểu Quốc hội ông đòi: Tôi kính đề nghị loại bỏ luật lập hội và luật biểu tình khỏi danh sách dự án luật suốt nhiệm kì Quốc hội khóa XIII này!

Con người vượt lên trên thế giới động vật nhờ có tư duy. Có tư duy, con người có tư tưởng, có chính kiến, có thái độ chính trị và con người cũng có nhu cầu bộc lộ tư tưởng, chính kiến. Từng người bộc lộ tư tưởng, chính kiến bằng thái độ sống, bằng ngôn ngữ, bằng chữ viết, bằng báo chí, bằng tác phẩm nghệ thuật. Nhiều người cùng bộc lộ một tư tưởng, một chính kiến thì đó là biểu tình. Quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, quyền biểu tình là những quyền cơ bản của con người, của công dân ở xã hội dân sự. Thời giặc giã đe dọa độc lập dân tộc, bảo vệ độc lập dân tộc là mệnh lệnh tối cao của Tổ quốc và của trái tim mỗi người Dân. Dồn sức cho cuộc chiến đấu bảo vệ độc lập dân tộc, người Dân sẵn sàng tự nguyện từ bỏ những quyền cơ bản của con người. Đất nước bình yên trở về cuộc sống dân sự thì những quyền phổ thông của con người phải được nhìn nhận, mọi công dân phải được khẳng định quyền con người của mình. Tất cả các bản Hiến pháp Việt Nam từ thời chiến tranh đến thời hòa bình đều ghi nhận quyền biểu tình của công dân Việt Nam. Hiến pháp 1992, điều 69 ghi: Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, có quyền được thông tin, có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo qui định của pháp luật. Người Dân có quyền biểu tình theo qui định của pháp luật nhưng chưa có luật cho người Dân thực hiện quyền đó thì Quốc hội phải làm luật. Bác bỏ luật biểu tình là vi phạm Hiến pháp đó, thưa ông nghị Đại biểu cho Dân mà lại lớn tiếng xỉ nhục Dân.

Từ giữa thế kỉ 20, dân chủ đã trở thành xu thế, thành đòi hỏi bức thiết của xã hội loài người, dân chủ là một tiêu chí quyết định của xã hôi văn minh, phát triển. Biểu tình là một ngôn ngữ của dân chủ. Người Dân bộc lộ thái độ, chính kiến với chính quyền bằng biểu tình là điều bình thường ở mọi đất nước có dân chủ. Đã sang thế kỉ 21 rồi mà vẫn bác bỏ luật biểu tình và vẫn dùng bạo lực trấn áp những người Dân biểu tình ôn hòa là một sự man rợ lạc lõng giữa thời đại văn minh. Đại biểu Quốc hội vu khống, lên án người Dân biểu tinh và bác bỏ luật biểu tình là một kẻ hủ lậu lạc lõng giữa thời đại dân chủ, văn minh, không thể chấp nhận ở một Quốc hội dân chủ, văn minh.

TRẢ LẠI DÂN CƠ QUAN QUYỀN LỰC CỦA DÂN

Với thành phần Quốc hội hơn 90% là đảng viên của đảng cầm quyền, hơn 90% là quan chức chạy xô từ cơ quan hành pháp sang cơ quan lập pháp, với những Đại biểu Quốc hội như vừa điểm mặt ở trên, Quốc hội khóa XIII là một sự thụt lùi lớn so với những Quốc hội khóa trước. Quốc hội khóa XIII đã kéo dài thêm sự xa cách giữa Quốc hội với người Dân, kéo dài thêm cả sự xa cách giữa Quốc hội với thời đại. Quốc hội đó lại được giao trọng trách quá nặng nề, lớn lao: Sửa đổi Hiến pháp và xây dựng Luật biểu tình! Người Dân còn hi vọng gì, chờ đợi gì ở Hiến pháp sửa đổi, ở luật biểu tình, sản phẩm của Quốc hội đó!

Con người Hành pháp đã chiếm gần hết ghế ở cơ quan Lập pháp. Đến khi làm luật, Quộc hội lại giao luôn cho bên hành pháp soạn thảo luật. Ngành nào làm việc gì sẽ soạn luật về việc đó. Ngành Thông tin quản lí báo chí thì soạn luật báo chí. Ngành văn hóa quản lí xuất bản thì soạn luật xuất bản. Công an phải đối phó với biểu tình thì soạn luật biểu tình . . . Chỉ riêng điều này đã cho thấy một nghịch lí: Luật không phải để bảo đảm quyền của người Dân, không phải vì đòi hỏi của xã hội dân sự mà chỉ để tạo ra công cụ mềm cho cơ quan công quyền cai trị Dân. Vì thế hầu hết các luật đều giành phần dễ dãi, giành không gian rộng lớn, giành lợi lộc và giành cả quyền uy cho cơ quan công quyền, đẩy phần khó, phần chật chội, thiệt thòi cho người Dân.

Một bộ luật đúng đắn phải triển khai những bảo đảm cụ thể của cơ quan hành pháp để người Dân được thực hiện những quyền mà Hiến pháp cho họ và ngăn cấm cơ quan công quyền xâm phạm, hạn chế quyền đó của người Dân. Nhưng thực tế luật của Quốc hội ta lại cho phép cơ quan công quyền tước đoạt mất những quyền của người Dân đã được ghi trong Hiến pháp. Hiến pháp cho người Dân quyền tự do báo chí (Điều 69, Hiến pháp 1992) nhưng Luật Báo chí lại cấm báo chí tư nhân là đã tước đoạt quyền tự do báo chí của người Dân! Dân gian có câu: Hồn Trương Ba, da hàng thịt. Dù xác người này mang hồn người kia nhưng vẫn còn cái xác để nhận ra đó là ai. Cơ quan lập pháp của ta mang cả hồn và xác của hành pháp nên chính cơ quan lập pháp lại làm ra luật vi phạm Hiến pháp để cơ quan hành pháp mặc sức lộng hành, vô hiệu Hiến pháp!

Thực tế lại cho thấy, bộ máy công quyền của ta vô cùng cồng kềnh, quan liêu, vô cảm và lười nhác. Việc gì quản lí khó khăn, rắc rối, phức tạp thì cấm béng, thế là yên! Việc gì phiền phức, dây dưa mất thời gian lại có liên quan đến cơ quan khác, liền đóng ngay con dấu khắc sẵn: Kính chuyển, đẩy sang cơ quan khác, thế là xong! Những đơn thư oan ức, đau khổ viết bằng nước mắt và máu của người Dân kêu cứu cơ quan công quyền cứ chạy vòng quanh đèn cù từ cơ quan này sang cơ quan khác, từ trung ương đẩy về địa phương, từ địa phương lại đẩy lên trung ương, vòng quanh bất tận!

Hơn 90% Đại biểu Quốc hội lại là những quan chức công quyền quan liêu, vô cảm, lười nhác đó thì Quốc hội vô cảm với thân phận người Dân, thì công quyền mặc sức lộng hành, thì người Dân bơ vơ, trần trụi trước sự lộng hành của quyền lực là đương nhiên. Những đơn thư viết bằng máu và nước mắt của người Dân gửi đến Quốc hội kêu cứu lại được các ông nghị, bà nghị lạnh lùng “Kính chuyển” như bên cơ quan công quyền. Người Dân thực hiện quyền biểu tình được ghi trong Hiến pháp để nói tiếng nói của lòng Dân Việt Nam trước việc giặc bành trướng ngang ngược xâm phạm lãnh thổ Việt Nam, bắn giết dân lành Việt Nam. Cuộc biểu tình của tinh thần yêu nước đã bị công an hung hãn đàn áp, thẳng tay hành hung. Người biểu tình bị đánh đập thô bạo, bị đạp vào mặt, bị bắt giam phi pháp, bắt không cần lệnh, thích bắt ai thì bắt, bị tước đoạt tài sản. Hiến pháp 1992, điều 71 ghi rõ: Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể. Công an ngang nhiên chà đạp lên Hiến pháp, ngang nhiên đạp tới tấp vào mặt Dân, ngang nhiên bắt bớ, đánh đập Dân hết lần này đến lần khác trong thời gian dài nhưng 500 Đại biểu Quốc hội đều lặng thinh! Thế mà 500 ông nghị, bà nghị đó vẫn tự nhận và vẫn được xưng tụng là Đại biểu của Dân!

Một Quốc hội như vậy làm luật biểu tình và luật biểu tình lại do bộ Công an, những người đã nhiều lần đàn áp, hành hung người biểu tình soạn thảo thì luật biểu tình rồi cũng chung số phận như luật báo chí mà thôi! Một Quốc hội như vậy đang hăm hở mang Hiến pháp 1992 ra viết lại thì tất cả các chương điều của Hiến pháp viết lại đều là điều 4 của Hiến pháp 1992 được diễn đạt bằng nhiều cách khác nhau mà thôi!

Hiến pháp là ghi nhận, là xác định cái bất biến của xã hội đầy biến động. Quyền lực của Nhân Dân là bất biến, là mãi mãi. Quyền lực của đảng phái, dù là đảng cầm quyền cũng chỉ nhất thời, cũng biến động với thời gian, với lịch sử. Điều 4 Hiến pháp 1992 là sự ngự trị của cái biến động ở vị trí của cái bất biến. Điều 4 Hiến pháp 1992 đã đưa quyền lực của đảng thay thế quyền lực Nhân Dân. Vì thế Quốc hội mới có gương mặt như Quốc hội khóa XIII!

Bao giờ Quốc hội mới thực sự là cơ quan quyền lực của Nhân Dân để người Dân được thực sự làm chủ đất nước mình, thực sự làm chủ cuộc đời mình? Ngước nhìn Quốc hội tôi lại có nỗi buồn như người con gái theo chồng xa quê nhìn về quê Mẹ, như nỗi buồn của người Việt phải bỏ nước vượt biên ra đi, từ chân trời tự do khắc khoải nhìn về quê Mẹ : Chiều chiều ra đứng ngõ sau / Nhìn về quê Mẹ ruột đau chín chiều. Quê Mẹ ta đấy mà không còn của ta nữa, không còn mang hồn ta nữa! Buồn lắm! Đau lắm!

Nguồn: Viet Studies

113 bình luận to “539. Ngước nhìn Quốc hội”

  1. […] + 299. Phạm Đình Trọng – Kiêu binh thời Đảng trị (2);  +  473. Dấu ấn;  + 539. Ngước nhìn Quốc hội;   +  Phiên tòa oan nghiệt (BBC);  + Ăn mày dĩ vãng (bauxitevn);  + NHÀ VĂN KHÔNG […]

  2. […] Đảng trị (1); + 299. Phạm Đình Trọng – Kiêu binh thời Đảng trị (2);  + 539. Ngước nhìn Quốc hội.  + Ăn mày dĩ vãng (bauxitevn). Rate this: Share this:TwitterFacebookLike this:LikeBe the […]

  3. Trần Quốc said

    Còm lúc này có lôn xộn thì mong ABS lượng tình. Chỉ tại cái cô Hằng, cô ấy đi Thanh Hà!
    Nhớ ra rồi, hôm trước thấy bài của bác Trọng có dẫn % này % kia thành thử lẩn thẩn nghĩ có lẽ phải đến 85-90% giáo sư tiến sĩ nhà mình là đảng viên mà sao nước mình vẫn làng nhàng tậm tịt.
    Lại nghĩ cái ông Bill Gate không học hết đại học còn đảng viên thì không phải là cái chắc mà sao nổi tiếng khắp thế giới.
    Rồi lại nghĩ cái cậu Hiếu buôn gió, học hành nghe đâu không hết phổ thông mà sao viết được cái bài “Con ong,Thằng bé và Cơn mưa” nhân văn đến vậy.
    À, còn thế này nữa, chẳng hiểu có tẩu hỏa nhập ma hay không mà dạo này hay nghĩ đến cháu Đức quá. Cháu Chí Đức ơi, cháu có thương chị Hằng không? Đức ơi, Bác thì bác khóc bác thương cô ấy lắm.

  4. Tần Cối said

    TRẦN LÂM KỂ TỘI
    Ngày xưa Trần Lâm viết bài hịch kể tội Tào Tháo, nay bác Trọng viết bài kể tội quốc hội nhân danh nhân dân.

  5. Đức Hào said

    Kính phục Bác Trọng . Chúc Bác luôn bình an .
    Đúng nghĩa là bài báo : toàn sự thật và yêu nước .
    Toàn đảng nên đọc và học bài này để quay về với chính nghĩa đi. Các nhà báo cũng phải học : sự thật và dũng cảm từ bài báo vĩ đại này .
    Quốc hội dỏm cả thôi .

  6. Trần Mai said

    QUỐC HỘI VI MÔ và QUỐC HỘI TƯƠNG LAI
    Tương lai của Đất nước sẽ phụ thuộc rất nhiều vào sinh viên đang học trong các trường ĐH ở VN. Nhưng, họ đang sống và trưởng thành trong một môi trường vượt trên pháp luật và thiếu minh bạch.
    – Vượt trên pháp luật: Hội Đồng Trường đã được quy định trong Luật Giáo dục (2005) và đã có nghị định, thông tư của thủ tướng hướng dẫn thực hiện. Hội Đồng Trường đại diện nhân dân, có chức năng làm cầu nối giữa nhà trường với xã hội và giám sát các hoạt động của trường… Có người ví Hội Đồng Trường như một “Quốc hội vi mô” trong Đất nước nhỏ – Nhà trường. Nhưng đã mấy trường ĐH có Hội Đồng Trường?
    – Thiếu minh bạch: Tệ hơn nữa là có nhiều trường không những không có Hội Đồng Trường mà Hiệu trưởng còn kiêm luôn cả chức bí thư Đảng bộ. Trong các Trường này thì QUYỀN HẠN của hiệu trường là loại QUYỀN lực vô HẠN. Những hành động và lời nói trung thực của các trí thức hiện tại (thạc sĩ, tiến sĩ) và trí thức tương lai (sinh viên) sẽ là cái gai trong mắt của Hiệu trưởng. Đa số các trí thức hiện tại điều biết vấn đề này, nhưng cũng đa số không dám nói và hành động ngược lại ý của Hiệu trưởng. Cho dù, đó là những lời nói và hành động khoa học, thực tế…Vì họ sợ QUYỀN lực vô HẠN của Hiệu trưởng.
    Như vậy, trí thức tương lai và Quốc hội tương lai sẽ đi về đâu?

    • d said

      Có một tay hình như là Bùi mạnh Nhị (người của bộ giáo dục đào tạo ,tôi cũng chẳng cần nhớ chính xác) khi “chỉ đạo” về bầu chọn một hiệu trưởng ở “vùng sâu,vùng xa” đã dẫn lời về sự vĩ đại của ĐH Đại học Harvard (Harvard University):Đại học Harvard vĩ đại bởi có hiệu trưởng vĩ đại, và do đó y bảo rằng để có một hiệu trưởng “vĩ đại” như trường Harvard, đại học (vùng sâu,vùng xa) này cần phải “dân chủ từ cơ sở” cùng với ” sự lãnh đạo của đảng bộ”.

      Và do đó tôi lặp lại lời của bác:”Như vậy, trí thức tương lai và Quốc hội tương lai sẽ đi về đâu?”

  7. thanh said

    Tôi ít học đọc những dòng của bác cứ thấy nghẹn cuống họng ,xin cán ơn bác.

    • Vu Vơ said

      “…chỉ nỗi đau đồng bào khiến ta trào nước mắt,
      nhưng thật ra ta đã khóc phận mình”
      (Thi sĩ Đức Heirich Heine)
      Ước gì tất cả mọi người VN được đọc bài này của bác Trọng.
      Chỉ có ai lạm dụng tối đa, tự nhân mình là “nhân dân”, nhưng không phải là nhân dân mới không biết nỗi đau này. Họ chỉ biết chăm chút bộ lông của mình.

  8. NN said

    Có những điều đối vói thế giới là đương nhiên nhưng ở VN , nó vẫn đương nhiên không thèm tồn tại hay có tồn tại thì nó cũng chẳng mảy may cần mang tính chính danhi .
    Cái quốc hội của VN bao lâu nay không hề có tính chính danh là cơ quan đại diện cho quyền lực của nhân dân VN.Ai cũng biết nó chỉ là quốc hội của một đảng chiếm khoảng 3% dân số. Báo lề phải trong năm nay có hẳn một bài xác tín điều này”Quốc hội trước hết là của đảng nhưng cũng là của nhân dân”.
    Bài viết sâu sắc của bác Trọng đã nêu lên một thực trạng quái dị vốn tồn tại quá lâu của một đất nước muốn hội nhập với thế giới bằng những cơ cấu giả dối và ngụy tạo, bằng những con người có trình độ vô luân luôn tìm cách chống lại những tiến bộ mà đất nước lẽ ra có thể đạt được trong quá trình hội nhập và phát triển cùng thế giới.
    Điều đáng nói hơn cả là người Việt hôm nay đã nói và bàn đến những điều tưởng như sơ đẳng này một cách sòng phẳng và công khai . Đó chính là những tín hiệu về một sự đổi thay mà Việt nam rất cần như một câu nói nổi tiếng của Obama “The change we need”.

    Tuy nhiên đây còn là một chặng đường rất dài của nhận thức và lòng quả cảm, bới đa số dân làng Vũ đại vẫn còn bảo lưu lối suy nghĩ “Chí phèo nó chửi cả làng nhưng chắc nó trừ mình ra”. Nhưng sẽ đến lúc chúng ta phải thay đổi lối suy nghĩ thiển cận vô trách nhiệm đó .
    Sẽ đế lúc cả cái 3% nhỏ nhoi ấy cũng sẽ đòi hỏi sự thay đổi bởi không thay đổi tất yếu sẽ diệt vong. Khi ấy những điều sơ đẳng của một xã hội văn minh sẽ trở thành hiện thực tại VN . Khi ấy ngồi đọc lại bài viết này của bác Trọng ( họ Phạm chứ không phải họ Nguyễn} cứ như một câu chuyện tiếu lâm cười ra nước mắt và người ta mới lại thấy ngạc nhiên tại sao ở vào thế kỷ 21 mà một đất nước lại có thể ấu trĩ và kém phát triển đến như vậy!!!

  9. kyvancuc said

    Kính nhờ anhbasam kiểm chứng dùm tin này : http://tintuchangngay.info/2011/12/08/ong-nong-d%e1%bb%a9c-m%e1%ba%a1nh-da-tuyen-b%e1%bb%91-t%e1%bb%ab-con-trai-nong-qu%e1%bb%91c-tu%e1%ba%a5n/ <<< Tin khó kiểm chứng, post lên để tìm hiểu dư luận. Nếu cảm thấy phiền thì xin anh xoá cái com này, xem như chưa bao giờ có. Chúc anh khoẻ _ (KVC)

    BS: Tin này đã điểm và bình bữa qua.

  10. Bác Trọng viết hay đã đành, rất dũng cảm mới là điều đáng nể. Bác nói đến “đại biểu chị” thì cũng nên cẩn thận đấy bởi đó là một trùm xã hội đen chứ chẳng đùa đâu nha!

  11. Bồ tùng...Lin said

    Bài viết là một bản tổng kết đầy chất lượng. Theo tôi , khi nào mà bài viết của bác Trọng được 700 tờ “lề phải” cùng lúc đăng ở trang nhất, với những ý kiến ngợi ca thành thật nhất từ những “lãnh đạm” cao nhất, thì khi ấy…hề hề ! Tôi sẽ đăng ký mua đấu giá chai rượu mắc nhất thế giới và đi tìm bác í…!
    ———-

    Còn bây giờ, tạm mời bác Trọng một cốc “cuốc lũi” rất chân thành bên dưới này ( gọi là …để đặt cọc trước ! )
    Bác Trọng ui ! Có lẽ chúng ta đang nói chuyện với những cái bóng ma, đang kêu gọi trong gió mà thôi. Hoàn toàn không có đối tượng nhất định nào để lắng nghe những điều ấy. Vì sao ?

    Vì có lẽ tất cả chúng ta đều đang lầm lạc khi gọi giới cai trị VN hiện nay là Cộng sản? gọi nhà nước “pháp quyền” ( cũng do “quyền pháp” của họ tạo nên ) hiện nay là XHCN ?…Nhưng, xét ra tôi thấy họ chẳng có gì liên quan đến những “thứ ấy” cả ! “XHCN” thì… dĩ nhiên, chưa bao giờ có một ai đó biết nó trong thực tế là như thế nào ? Có chăng thì chỉ là những “dự phóng tinh thần” đến từ những cơn co giật “mặc khải” của nhiều đời chủ tịch, tổng bí…gì đó thôi. Thứ ấy không có thật ! Định hướng đến thứ không thật thì cũng là giả trá nốt ! Còn Cộng sản và Đảng Cộng sản thì sao ? Cái gốc Vô sản thần thánh (nhưng giả tạo) dù chỉ có trong lý thuyết ,thì vốn đã tắt lịm từ lâu, trong khi đó, cái lòng tư hữu (được che dấu kỹ ngay từ ngày khởi nghiệp), nay lại càng rõ nét hơn bao giờ hết, thậm chí “vô sản” ấy nay đã phát triển thành hẳn giai cấp chủ nhân ông giàu có riêng biệt, bên trong chỉ còn lòng Tham và Ác tính tồn tại mà thôi ! Vậy thì “cái Cộng sản” gì đấy, như thế cũng lại là thứ mạo danh nốt !

    Chính thể hiện tại là một sự pha trộn nhập nhằng vô chủ, không có một định hướng nào cả. Không có một đặt điểm rõ nét nào để ta có thể gọi nó là CS, là Tư bản, là XHCN, là Phong kiến, là Quân chủ, là Công hòa…v.v. Nó mang một phần đặc điểm của những thứ ấy, mỗi thứ một chút ,và ưa thích mệnh danh một vài danh xưng nào đó, gọi là “cho có” ấy mà ! Và nó đang dung chứa đủ mọi loại “tật bệnh vĩ mô” của các loại danh xưng ấy ! Chính thể ấy không có hình dạng và không có tên gọi.

    Nó luôn che dấu và bào chữa cho sự Bất tài ( đượng nhiên) , nhưng tính chất Xảo trá, Tham lam và yêu chuộng Bạo lực là những gì người ta vẫn thấy rõ nhất ở nó ! Nếu bất đắc dĩ phải đề cập đến nó, có lẽ chỉ có thể thở dài mà nói thẳng rằng: Nó là “một chính thể cai trị mạo danh, dành riêng cho các tập đoàn tham nhũng” – Không có gì khác nữa !

    Bản thân nó đã thế, thì cái Quốc hội gì đó cũng thế. Thứ Quốc hội ấy cũng không có thật, không có ai để nghe, để nói hoặc để giải quyết vấn đề…v.v. Cái Quốc hội XHCN dĩ nhiên cũng chứa đầy đủ cái nét liêu trai ma mị của thứ chế độ huyễn hoặc gọi là …XHCN ở trên !

    Còn mong gì ?

  12. t.t N.T.Dung said

    Da doc bai, da suy nghi, nhung luc nao xong 2 nhiem ky va co cau con cai xong xuoi moi tra loi duoc. Luc ong An duong nhiem cung y chang zay, bay gio ong An moi noi???
    Hay doi day.
    Gio phai hoi “tap the” thoi. Dai xa.

  13. Ẩn danh said

    that chi ly va chinh xac .can on bac ,mong duoc nhieu nguoi doc .

  14. Nông dân quèn Miền Nam said

    Đối với bản thân tôi, Ánh Sáng là đây, gần trọn 40 năm, chợt nhận ra ánh sáng. Cãm giác sung sướng vô cùng, tôi chợt “ngộ” tại sao “tôi đang chết”.
    Vô vàng cám ơn Phạm Đình Trọng

  15. dân ngụ cư said

    Bac PĐT phân tích thấu đáo và chí lí.
    Một kịch bản của bọn lưu manh thì các vai diễn được chon cũng loại lưu manh (trừ một vài người ở khoá 12 và 13)
    Chỉ có chế độ hỗn mang thì vừa là Thượng viện (Uy viên TW), vừa là thống đốc Bang hay Tỉnh (chủ tịch hoặc Phó CT tỉnh, Huyện), lại kiêm đại biểu của dân (đại biểu QH), vậy bộ mặt thật của bọn này là gì ? có thực đại biểu cho dân không ?
    Bà Phó Doan nói dân chủ XHCN gấp vạn lần dân chủ TBCN, tôi hiểu dân chu TBCN là dân chủ đểu thì dân chủ XHCN đểu hơn TBCN một vạn lần. Đã ĐẺU hơn một vạn lần thì chả cần phân tich thêm làm gì

  16. ĐCS said

    Bình luận nhiều về QH làm cái quái gì , thực ra ở VN chả có hiến pháp gì cả, tất cả mọi lỉnh vực hoạt động đều phải thuộc sự chỉ đạo của đảng , BCT là nơi ban hành luật không có bất kỳ cơ quan quyền lực nào có thể nhúng tay vào được về nội dung . Thực ra ở VN cơ quan nầy nọ để có hình thức cho giống với nước ngoài vậy thôi ./.

  17. danchinh said

    Thành công trong cuộc đời được đo bằng những giá trị mang lại, nhà văn Phạm Đình Trọng đang có một cuộc đời rất thành công. Trân trọng.

  18. Công Bằng said

    Ở nước Nga kì bầu cử Quốc hội vừa rồi có 7 đảng phải tham gia trang cử {tất nhiên là có vi phạm như truyền thông quá nhiều về đảng cầm quyền , .v.v…}. Dư luận thế giới đánh giá là KHÔNG CÔNG BẰNG .

    Nhưng nhìn lại ở Việt Nam ta có 1 Đảng CS VN duy nhất tham gia .Rồi Đảng TỰ tổ chức và kiểm soát bầu cử . Tôi KHÔNG BIẾT DƯ LUẬN THẾ GIỚI ĐÁNH GIÁ NHƯ THẾ NAO VỀ BẦU CỬ Ở VIỆT NAM TA nhỉ ???.

    Tôi chợt nghĩ : Nếu một người bình thường chẳng may quần áo có bẩn một chút , thì mọi người nhìn thấy ngay và nhắc nhở . Còn NGƯỜI ĐIÊN QUẦN ÁO CÓ BẨN BÊ BẾT hay THẬM CHÍ CƯỞI TRUỒNG , THÌ CŨNG CHẲNG AI NHẮC ĐỂ Ý và NHẮC NHỎ LÀM GÌ !!!.

  19. cslykhai said

    moi to chuc trong xa hoi nay deu la cong cu cua dang ,dai bieu quoc hoi cung chi la cong cu cua dang…

  20. lequangtrung said

    Bài phân tích quá tuyệt!
    Nhưng không chỉ cơ quan đảng. Các cơ quan hành chính cũng. 70- – 80% đảng viên. Trong đó, ghế từ… tổ trưởng trở lên cũng phải đảng viên. Nhìn chung, đảng là thống soái, có thể làm bất cứ việc gì, kể cả chuyện vi phạm hiến pháp mà tác giả đã nêu.
    Xứ thiên đường ta là vậy đó…

    • người dân said

      Mọi người từ trước đến giờ cứ tưởng Thiên đường mà đảng nhắc tới là dành cho tất cả. Bé cái lầm!
      Đúng là có thiên đường rồi nhưng chỉ dành cho đảng viên cấp cao mà thôi, trong xã hội này ai làm gì được mấy người ấy, thậm chí cả khi họ vi hiến?
      Họ là những ông trời con ở trần gian này.

  21. Quang Tâm said

    Tôi thấy bài viết rất hay, nhưng để có được nhiều người dân đọc để thấy rõ hơn về những vấn đề mà nhà văn Phạm Đình Trọng nêu ra. Tôi nghĩ, chúng ta mỗi người có điều kiện như có internet khi đọc xong bài này thì tìm cách in và chuyển cho những người không có điều kiện như chúng ta cùng đọc và suy gẫm. Có như thế mới mong có sự thay đổi. Mong mọi người hãy làm một việc nhỏ như thế nếu thật sự muốn có sự thay đổi.

    • N.V.Dong said

      Dong y, voi VNCH thi do la chuyen duong nhien, voi ta thi hoi moi me, nhung “sau con mua troi lai sang” . Dao nay mua lau qua…

  22. Hoa said

    Bác Trọng phân tích rất sâu sắc. Kèm theo đó tôi thấy buồn vì ở nước ta “mọi ý kiến phản biện “đều rơi vào yên lặng.Thế vẫn còn là may.Thảo dân chúng tôi thì chỉ thấy được điều: người ta dựng lên Quốc Hội “để làm gì” và “cách dựng” của người ta. Hai điều này “nói lên tất cả”. Dù sao theo thời gian cũng có xao động. Trước đây chúng ta thấy hầu hết là các vị “Nghị Gât” như tay Phước ,tay Hồng, bà Doan,… còn giờ đây thêm một bộ mặt mới: Đó là những vị” Nghị Gù”.Đã xuất hiện các vị “Gù” như ông Nghị “Gù TT” nhà ta là mách nước “kiếm chác” hay bà Nghi doanh nhân đề nghị đưa ra “luật bảo vệ riêng tư” hay ông Nghị “rau muống”, ông Nghi vỗ tay hoan hô TT về sự phát triển “thần kỳ” của đất nước trong khi những nước “sừng sỏ” kể cả Mỹ, Đức Nhật,Đức,..đều lụn bại,khốn đốn ,lao đao,..Các nước nếu có thì chỉ nói đến loại “Nghị Gât”còn ở ta có điểm phát triển mới,sáng tạo của đỉnh cao trí tuệ:”Nghị Gù”.Hai loại Nghi này chẳng mấy chốc sẽ “kết hợp” với nhau tạo thành thế lực mới: Nghị vừa Gật vừa Gù.Quốc Hội rồi đây sẽ vô cùng sôi động(!)

  23. nguoiditimchantroi said

    Trong công việc và cuộc sống tôi gặp rất nhiều đảng viên là người tốt, có lẽ khi có chức quyền con người ta thay đổi. Cuộc sống người dân ngày càng khó khăn nhất là nông dân, công nhân, giới lao động thu nhập thấp…không thấy các đại biểu Quốc hội tiếp xúc để chứng kiến thực tế, nghe tâm tư của họ từ đó có những quyết sách phù hợp cuộc sống đưa Đất nước đi lên.

  24. nhung said

    Xin lỗi các bạn và ABS,tôi muốn hỏi một điều ngoài lề nhưng cũng khá quan trọng .Tôi là ngưới hay đọc và đôi khi có ý kiến phản hồi trên ABS.Tôi có một điều thắc mắc “tại sao ở góc phải ABS để các “lô gô”,với các ký hiệu khác nhau?”Đây là đánh giá ý kiến phản hồi hay là phân biệt đối xử?Vì sự khác biệt này làm người viết không vui!

    BS: Hì hì! Cái thằng … hệ thống WordPress nó để tự động vậy đó bác ơi. BS không liên can gì. Tựa như bác đi thuê căn hộ trong chung cư cao cấp Keangnam đó, thằng chủ nó muốn treo gì ngoài tường nhà bác là tùy nó, bác ráng chịu.

  25. Nguyễn said

    Quốc hội dân chủ nhất như ở Mỹ cũng do đảng chính trị trong 2 đảng lớn khống chế thì không thể trách đảng cộng sản khống chế quốc hội ở Việt Nam; chỉ có khác là ở Mỹ nhiều đảng (thực sự là 2, có đối trọng) và những người ưu tú vào đảng để lãnh đạo đất nước còn ở VN thì không, vào đảng là để có một hộ chiếu mà thăng tiến.

    • Do Dân said

      Có cái khác cơ bản mà tôi nghĩ chúng ta cần phải biết là:
      Dân chủ có hay không là do Bầu cử có tư do, dân chủ hay không.
      Ai đã bầu cử cho các Đảng có được số ghế trong Quốc hội? – Chính là Nhân Dân ! Thực chất QH là của dân, do dân.
      Ở VN, Đảng cử đại biểu QH, thông qua hình thức Mặt trân TQ VN của Đảng giới thiệu.
      Chỉ có ở chế độ phát -xít và độc tài toàn trị mới có cơ cấu tập hợp các đoàn thể quần chúng Mặt Trận này do đảng độc quyền quản lý.

    • người dân said

      Đảng cs khác các đảng khác ở chỗ biết sai nhưng không giải tán!
      Vì giải tán thì không có quyền và tiền nữa?

  26. Ngô Đức Huệ said

    Bài viết này rất hay, tuy rằng, nội dung không có gì mới, nhưng ý tứ rất sâu và sắc bén !
    Thời học phổ thông, môn chính trị & lịch sử đảng, tuổi mười bảy, bẻ gẫy sừng trâu, mọi môn tôi đều đạt điểm cao, riêng môn CT&LSĐ, điểm thấp tè. Khi vào đại học, ngao ngán làm sao, với sinh viên, khi nói đến môn học này, đứa nào cũng thè lưỡi, lắc đầu.
    Khi ra trường, đi làm, trải nghiệm cuộc sống, những gì thuộc về quan điểm “tuyên truyền” với lịch sử đảng, lịch sử CNXH, với cuộc sống, đã và đang tiếp diễn, đều tréo ngoe ! thật mỉa mai, CNTB giãy chết, CNXH là người đào “mồ” chôn CNTB .. .
    Đất nước ta, phát triển được như thế này, hoàn toàn nhờ vào nguồn viện trợ, giúp đỡ, của các cường quốc “giãy chết” ! một m2 vỉa hè, cũng làm từ nguồn viện trợ, vay ưu đãi của CNTB. Điều này, tôi đã thấy ngay từ những năm cuối của tuổi học trò.

  27. Moitrungky said

    chac ong da bo ra rât nhieu công sưc đe co dươc bai viet sâu sac nhu thê. Luông anh sang nay se lam cho loai ăn đem lo so bi diêt vong

  28. AI CŨNG CÓ HAI CON MẮT said

    Bác Phạm Đình Trọng có những con số cụ thể ,biết rõ trong Quốc Hội có bao nhiêu đảng viên nắm hết chức vụ chủ chốt ,do đó ngoài quán cà phê vĩa hè người ta gọi đủ tên châm chọc:Quốc hội bù nhìn,quốc hội tay sai, Quốc hội “quốc doanh “,đâu có đại biểu của nhân dân nào ở trong đó ,mỗi khóa chỉ vài vị có học thức ,lương tâm còn dây thần kinh biết “xấu hổ”nên dám nói vài câu trung thực để dân xã bớt cục tức trong cổ họng.
    Có một Bà lớn lắm (lớn gì nhỉ?)dám nói Ta đã dân chủ gấp vạn lần tư bản chủ nghĩa.
    Bác Trọng ơi, chắc bác còn đủ hai con mắt ,bác ráng nhìn và viết những gì bác còn thấy cho tụi tui đọc với.Ngậm bồ hòn mà biểu ngọt hoài

  29. Xq said

    Cám ơn bác PĐT và A3S,bài viết của bác là lời cảnh tỉnh nghiêm khắc của các sĩ phu yêu nươc cho QH của ĐCS toàn trị,[…]… Chúc bác mạnh khỏe và viết nhiều bài hay.Kính!

  30. nong dan said

    Các bác mừ lên án quốc hội cũng như cái đại biểu quốc hội thì cũng tôi nghiệp cho họ 🙂 .

    Họ đại diện ai thì bảo vệ quyền lợi người đó thôi mà : Thực tế là rứa thôi !

    Này nhé : Đảng cử họ ra thì họ là đại diện cho đảng là đúng rồi…. vì rứa mà họ phải bảo vệ cái họ đại diện.

    Chứ nếu họ tự ra (không ai cử họ cả) và dân bầu chọn họ thì họ khi đó là đại biểu nhân dân đích thực………. tôi chắc lúc đó họ sẽ bảo vệ quyền lợi nhân dân và đã bảo vệ quyền lợi nhân dân thì ắc hẳn phải vì quyền lợi tổ quốc !!!

    Do vậy chúng ta cần hiểu trong cái tiên đề đầu tiên ở đây là:

    Đại biểu quốc hội của ta là người đại diện của đảng và nhân dân ở ta là đảng viên-Đâu phải ai sinh ra trên các mảnh đất thiên đàng đều được gọi là nhân dân mô hè.

    Nhìn thực tế đi biết liền mà, hoang tưởng làm chi !!!

    Tôi còn nhớ câu này : Con đường phát triển biện chứng là từ trực quan sinh động đến tư duy trừu tượng,

    Thật vậy, hiện thực trong mấy chục năm ở các thiên đường từ anh Cả, anh Hai, đến em út đều vậy cả !!!! 🙂 , có chi mô mà khó hiểu hè !!!!

    Nông dân như tui suy nghĩ tới rứa thui 🙂

    • Tungdao said

      Hi,
      Tôi xin mạn phép sửa câu: Con đường phát triển biện chứng là từ trực quan sinh động đến tư duy trừu tượng
      thành :
      Con đường biện chứng phát triển nhận thức (chân lý) là từ trực quan sinh động đến tư duy trừu tượng

      “Lenin: “ Từ trực quan sinh động đến tư duy trừu tượng và từ tư duy trừu tượng đến thực tiễn đó là con đường phát triển biện chứng của nhận thức chân lý, của sự nhận thức hiện thực khách quan”.

      Chính vì vậy, Đảng cộng sản VN, đứng đầu là Chủ tịch Hồ chí Minh luôn luôn lấy thực tiễn cách mạng VN làm tư duy biện chứng cho lý luận cách mạng VN.

      Thực tiễn cách mạng VN hiện nay là xử lý mối quan hệ mâu thuẫn và thống nhất các mặt đối lập giữa tính dân tộc và tính giai cấp, giữa bạn và thù trong một thế giới mới đầy mâu thuẫn và bất ổn thì cách mạng VN hiện nay đã thấy thua khi “Ngước nhín quốc hội” VN như một bầy sâu.
      Cách mạng VN một thời vang bóng không biết sẽ về đâu?.
      Vài lời đến Nông Dân. Thân.

      • nong dan said

        Hi,

        Cám ơn bạn thêm chữ của “phát triển nhận thức” thì mới đầy đủ, nhưng theo nông dân thiếu nó trong đối thoại informal thì vẫn hiểu được, vì cái vế sau là muốn nói đến sự phát triển của nhân thức rồi chứ con chi nữa , đúng không :).

        Mặc dù thứ gì Lê nin nói thì Đảng ta đều cho là chân lý hết (mọi thứ từ đầu cho đến đít (xin lỗi đến đuôi chứ)) nhưng tôi vẫn nghĩ : thôi thì tạm chấp nhận “sự phát triển nhận thức” là được rồi chứ “Chân Lý ” thì nghe to tát quá rồi lại giáo điều nữa thì chết. haha

        Nhân dân ở các thiên đàng đã quá khổ sở bởi các chân lý này quá rồi và riết không còn biết tự suy nghĩ nữa và cũng chẳng có chính kiến nào ráo trọi ngoại trừ chân lý Marx , Lénin, Mao TD và HCM và Đ …. Suốt cuộc đời thì học nói theo và làm theo các bài luận mẫu, các suy nghĩ đều có người mớm sẵn : Làm người mà như rứa theo mình khổ quá !!!!

        Thật vậy ngay cả câu nói trên thì theo mình cũng chẳn phải gì là ý tưởng của Lênin đâu đó chỉ là sự diễn tả hoa mỹ của “một” cách suy nghĩ về sự phát triển của suy tư (pensant): là mọi việc, mọi suy nghĩ xuất phát từ thực tiễn, thực tế cuộc sống : Ý này đã có từ nghìn đời !

        Tuy nhiên nói (đó) cũng chỉ là một cách nhìn nhận về sự phát triển nhận thức mà thôi và nó cũng không phải đúng trong mọi trường hợp. Thật vậy có những vấn đề cần được bắt nguồn từ lý luận và dẫn dắt đến thực tế (Đặc biệt là nhiều các lý (ý) tưởng khoa học) .

        Suy cho cùng cũng như kiến giải kiểu con gà có trước hay cái trứng có trước vậy thôi !!!!

        Bạn viết :

        “Thực tiễn cách mạng VN hiện nay là xử lý mối quan hệ mâu thuẫn và thống nhất các mặt đối lập giữa tính dân tộc và tính giai cấp, giữa bạn và thù trong một thế giới mới đầy mâu thuẫn và bất ổn thì cách mạng VN hiện nay đã thấy thua khi “Ngước nhín quốc hội” VN như một bầy sâu “.

        Tôi thấy hợp lý phần sau nhưng vế trước lại có vẻ quen quen quá : Cái quen của cái bài học từ các lớp “triết học” mà nhiều thế hệ sinh viên VN bị nhồi từ cách đây 60 chục năm cho tới nay tại các trường Đại Học ở các thiên đàng hạ giới !!!). Gì mà mâu thuẫn lung tung quá vậy 🙂 . Như nói hồi đó, tuy còn trẻ nhưng khi ngồi nghe, tôi vẫn nghĩ không biết người nói có hiểu gì không nữa , rứa đó 🙂

        Hãy đơn giản đi và từ những thực tiển của cuộc sống thì sẽ ít sâu rầy hơn đó, các bác : Đấy chính là thực tiễn đau lòng tại thiên đường của các bất công !!!

        Vài lời nông dân gởi các nhà lý luận cách mệnh !

  31. HHà Văn Thịnh said

    Bài viết hay và sắc quá. Cảm ơn Bác Phạm Đình Trọng. Hà Văn Thịnh.

    • lequangtrrung99 said

      Thầy Thịnh à…
      Em rất ngạc nhiên khi thấy thầy Mạnh làm Hiệu Trưởng…
      Khó hỉu quá thầy nhỉ…
      Nhưng, ở xã hội này, nó là vậy!

  32. Nguyễn An Liên said

    Xin phép bác Trọng nhé ! Thủ tướng là hành pháp, giao cho bộ CA cũng là hành pháp, soạn luật biểu tình , thì bác thấy như thế nào? Quốc hội ở đâu? Làm gì ? Từ xưa đến giờ, Ở VN là vậy, chỉ có “luật rừng” thôi ! Bác thấy từ thời V.V. Kiệt cấm đốt pháo là đã lộng quyền rồi phải không bác?
    Nhân tiện cho hỏi nhỏ : Có phải bác là nhà thơ Đông Trình không vậy?

    • Lưu Văn Phong said

      Tui mới tra Google, xin mạo muội trả lời bác Nguyễn An Liên:
      – Nhà thơ Đông Trình tên thật là Nguyễn Đình Trọng, đang sống tại Đà Nẵng.
      – Nhà văn quân đội Phạm Đình Trọng sinh ngày 10-8-1944, Hải Phòng, đã nghỉ hưu, mới đây đã tự thôi sinh hoạt Đảng, đang sống tại thành phố Hồ Chí Minh.

    • D.Nhật Lệ said

      Theo như tôi biết chắc chắn,hai người chỉ trùng tên và chữ lót còn họ
      là 2 người khác nhau.
      Đông Trình trước năm 1975 là sinh viên Huế từng ủng hộ miền Bắc CS.
      có tên đầy đủ là Nguyễn Đình Trọng,hiện nay ở Đà Nẵng nhưng không
      thấy hoạt động gì sôi nổi như trước đây.

    • Nguyên Vũ said

      http://tonthatphusi.over-blog.net/article-nha-v-n-ph-m-inh-tr-ng-t-b-ng-t-ch–40205388.html

  33. Tungdao said

    Đọc xong bài viết, lòng tôi đau đến chín ruột, rã rời và mệt mõi.
    Cám ơn Ông đã nói thay cho tất cả, cho tôi và cho cả Dân.

    Nếu Ông nói thêm về tính vi hiến và vi phạm pháp luật của Nghị định 38 thì hay quá.
    Và nếu NĐ38 này còn tồn tại thì Luật lập hội và Luật biểu tình sẽ là luật con của NĐ38.

    Buồn, đau cho những nghịch lý VN.

  34. D.Nhật Lệ said

    Nhà văn PĐT.thật xứng đáng cho mọi người dân VN.cảm phục qua bài viết sắc sảo này.
    Sở dĩ vậy là vì nhà văn ở ngay trong nước mà viết được như thế thì phải vượt qua biết bao nhiêu
    rào cản như một sự cắt đứt những xích xiềng của ý thức hệ vốn bị áp đặt từ khi đảng csVN.cướp được chính quyền trong một thời gian qúa dài,hơn nửa thế kỷ.Vâng,hơn nửa thế kỷ !
    Phải can đảm lắm mới vạch ra được những khuyết tật,ở đây nhắm vào Quốc Hội,của một chế độ chuyên chính toàn trị mà lâu nay mọi người lầm tưởng đó là “dân chủ” vô sản ! Một sự lừa bịp mà
    chỉ những người quả cảm như nhà văn PĐT.,tự nguyện ra khỏi đảng mới dám vạch mặt một cách thẳng thắn và trung thực.
    Xin nói thêm,chế độ CS.dân chủ gấp triệu lần dân chủ tư sản là của Lênin nhưng nhiều người như
    bà Doan lại giảm xuống “gấp vạn lần” có lẽ vì bà thấy… ngượng miệng chăng ?

  35. B40 said

    Đau đớn thay phận dân ta
    Làm thân trâu ngựa chẳng ra kiếp người !?
    Hy sinh ba thế hệ rồi
    Cho bon trộm cướp lên ngôi quan tòa!

    • Bác Ba Phi said

      Cấm người tụ tập kêu ca
      Hoàng Sa đã mất cấm la cấm gào
      Nghe theo đồng chí cẩm đào
      Trường Sa cũng vậy cấm gào cấm la

      Hoàng Sa là của chúng ta
      Việt Trung hai nước chan hòa tình thân
      Ngày xưa em nói chẳng cần
      Vì chung chí hướng đỡ đần giúp nhau

      Bây giờ đòi lại là sao ?
      Những gì anh giúp lẽ nào em quên ?
      Cùng nhau thề nguyện tiến lên
      Thiên đường cộng sản em quên rồi à ?

  36. Ẩn danh said

    Cảm ơn ông đã viết một bài mang tính khai trí , khai trí là vô cùng quan trọng , khai trí nói về các yếu tố mang tính nền tảng , hiện nay hầu hết chỉ chạy đi giải quyết chuyệ vặt mà không giải quyết được nền tảng là vô vọng . Chân thành cảm on ông .

  37. […] Post lại từ anhbasam […]

  38. Lê Hoài Nhơn said

    Cảm ơn nhà văn Phạm Đình Trọng đã có một bài viết tuyêt vời ! Bài viết đã phân tích và lấy đẫn chứng thật sinh động ,thuyết phục để chỉ rõ cái gọi là quôc hội của nước ta thưc chất nó là gì?
    Người dân chán cái trò bầu cử theo kiểu Đảng cử dân bầu từ lâu rồi ! Nhưng biết làm sao được ?
    Bài viết nào của bác Trọng cũng hay ! Cầu mong bác giữ gìn sức khỏe và có nhiều bài viết hay để
    góp phần nâng cao dân trí nước nhà .Bác cũng cần cảnh giác với kẻ xấu tìm cớ “gắp lửa bỏ tay người”
    ở ta nhiều lắm đó !Than ôi vận nước đã suy lắm rồi !

  39. Ẩn danh said

    LAM CACH MANG DE CAI CACH XA HOI DI!

  40. cang cua said

    con nguoi vuot len hon suc vat o cho co tu duy. o day, la con nguoi nhung khong co tu duy va vo liem si…..vay la con gi day……..?
    co ai biet chi dum va co bai thuoc de tri.

  41. NôngDân said

    + Từ thảo luận ở tổ, đến họp trên hội trường, cả khi chất vấn và trả lời chất vấn, thằng chó nào mở mồm ra đều “Kính thư các đồng chí”. Thế là đủ hiểu là Quốc Hội đại diện cho 90 triệu dân hay 3 triệu “đồng chí”.
    + Mọi người yên tâm, nhiều khả năng Quốc Hội cũng sẽ được “TÁI CƠ CẤU”

  42. khach said

    Không một ai cho dù người nước nào chứ đừng nói là người Việt Nam đều không muốn đất nước họ bị ngoại bang cai trị nhưng với những gì đã và đang xảy ra dễ thấy rằng bọn đế quốc sài lang con tôn trọng dân ta hơn đó !

    Các nhà cách mạng yêu nước khi bị bọn sài lang, đế quốc, thực dân bắt , chúng hành hạ là hiển nhiên nhưng vẫn tôn trọng và nể trọng họ…..

    NHƯNG hãy xem chúng nó đối xử với nhân dân, với người yêu nươc thế nào : hành hạ là hiển nhiên … nhưng chúng còn khinh khi họ quá chừng và do vậy chúng còn mang họ đi phục hồi lại nhân phẩm nữa chứ 🙂

    VUI THIỆT !

  43. Đông Hoàng Ly said

    Từ khi có CNCS xuất hiện, loài người đã phải cảnh giác và các bậc cao nhân đã phải coi nó như một cái “hoạ” kinh khủng tàn phá thế giới ngang với CN Phát xít. Hãy nhìn lại CNCS ở LX thời Stalin, ở TQ thời MTĐ xem có cuộc chiến tranh TG nào tàn sát đến hàng chục , hàng trăm triệu người như thế hay không? Và TT Hoa kỳ khi nhậm chúc vẫn phải nhắc đến cái hoạ này…
    Đó là vấn đề sâu xa nhất, cốt lõi nhất của cái chế độ có đảng cs cầm quyền. QH chỉ là một thứ trang trí để bà Phó Doan ca ngợi (…) mà thôi. Và ai cũng dám chắc rằng, 90% đảng viên trong QH chẳng hiểu, không hiểu và không cần hiểu nhưng vấn đề rạch ròi đen trắng giữa Công quyền và ND, giữu Quan chức và và Đại biểu QH, giữa Hành pháp, Tư pháp và Lập pháp đâu. Bởi nếu hiểu, họ ( nhưng đv cs ấy ) đã không “hồn nhiên” ùa vào chiếm chỗ trong QH như thế. Và cái sự “hồn nhiên” này lại ở đỉnh cao nhất đó là BCT, BBT TƯ, các BT…Họ đã “hồn nhiên” đạp vào mặt ND như mấy chú CA QHK đạp vào mặt người biểu tình và coi đó là một “thành tích” được cấp trên khen ngợi và đề bạt…
    Buồn và đau lắm Bác PĐTrọng ơi. Tôi “may mắn” hơn Bác vì đã “bỏ của chạy lấy người” ra đảng từ hơn ba mươi năm trước nhưng lòng vẫn âm ỉ nỗi đau như Bác, mỗi khi đọc những giòng tâm tư máu thịt này lại càng đau…Bác ơi, ” Chung quy chỉ tại vua Hùng…”

    • người dân said

      Bác than vậy coi như đời bác đã bỏ đi?
      Đời con cháu bác thì sao đây? Bác không muốn chúng rơi vào hoàn cảnh như bác chứ?
      Trách nhiệm của bác là ở đây đấy. Vậy là đời bác vẫn còn có phần có ích! Chúc sức khỏe bác.

    • Trời ơi, bác không hiểu à? Bà Doan ca ngợi chế độ “dân chủ” gấp vạn lần tư bản là đúng quá! Có đất nước nào đưa “phu quét đường, ma cộ, côn đồ. đạp xích lô, ca ve, người mẫu thiếu vải chạy xô, dân chạy mánh.v.v…” giống như bà Doan, ông Phước và một lũ ngợm vào làm đại biểu trong quốc hội không? Bởi vậy cái chuồng quốc hội này nó đẻ ra một rừng luật, để 3Dũng thoải mái xài luật rừng.

      Ít bữa nữa nó còn đẻ ra một rừng luật như: – Luật đẻ con, luật trẻ sơ sinh, luật khám bệnh, luật chữa bệnh, luật bán & cấp thuốc, luật sống & chết, luật chôn cất, luật nghĩa trang. Ôi thôi! nhiều lắm. Nhức đầu rồi, chẳng kể nữa đâu!!!

  44. mot nguoi said

    Trích:

    “Bao giờ Quốc hội mới thực sự là cơ quan quyền lực của Nhân Dân để người Dân được thực sự làm chủ đất nước mình, thực sự làm chủ cuộc đời mình? Ngước nhìn Quốc hội tôi lại có nỗi buồn như người con gái theo chồng xa quê nhìn về quê Mẹ, như nỗi buồn của người Việt phải bỏ nước vượt biên ra đi, từ chân trời tự do khắc khoải nhìn về quê Mẹ : Chiều chiều ra đứng ngõ sau / Nhìn về quê Mẹ ruột đau chín chiều. Quê Mẹ ta đấy mà không còn của ta nữa, không còn mang hồn ta nữa! Buồn lắm! Đau lắm!”

    Kính bác Trọng và thưa các bác,

    Đọc bài phân tích của bác Trọng rất hay và sâu sắc nhưng thật lòng mà nói những điều bác Trọng phân tích thì phải nói rằng cũng không có gì mới cả vì bất cứ ai có tri thức, có chính kiến (chứ không phải những con người mà suy nghĩ theo sự dẫn dắc của người khác) đều biết cả !!

    Tuy nhiên cái đáng kính của bác Trọng là bác dám viết ra và nói ra những điều rõ như ban ngày này khi đang sống tại VN (không biết có phải bác Trọng đang ở VN không?) , cái mà đa số các bậc kiến giả khác “HỔNG DÁM NÓI” cho dù đang ở VN hay đã ra nước ngoài vì sợ (mất quyền lợi). Bỉ hơn là họ nói nghịch lại với những điều tất nhiên quá rõ này vì chút cơm và chút hám danh !

    Nhưng mà sau khi đọc xong bài bác Trọng thì tôi chỉ thấy bác trình bày vấn đề nhưng không biết nguyên nhân của cái

    “Chiều chiều ra đứng ngõ sau / Nhìn về quê Mẹ ruột đau chín chiều. Quê Mẹ ta đấy mà không còn của ta nữa, không còn mang hồn ta nữa! Buồn lắm! Đau lắm!”

    Là Do Mô?! (hehe)

    Có lẽ chắc tại ông trời (hay là tại duyên) muốn nước ta, nhân dân ta chịu vậy thì phải?!

    Thật ra, chẳng ông Trời nào muốn nước ta như vậy cả mà chính chúng ta muốn như vậy và hôm nay chúng đã phải ráng gánh chịu hậu quả ! Có rứa thôi 🙂

    Chúng ta đã là gì để có như hôm nay thì chúng ta cũng phải làm như vậy để thoát khỏi nói mà thôi, chứ than thở thì cũng chẳng ích gì

    • Trần Quốc said

      Than thở thì cũng chẳng ích gì. Thiển nghĩ là KHÔNG hoàn toàn như vậy! Than thở vẫn còn có ích!
      Còn than thở là còn ý thức và còn lương tâm. Chỉ sợ vô thức vô cảm mà không than thở.
      Và, cái cách ‘than thở’ mang tính xây dựng như ông Phạm Đình Trọng chắc hẳn càng còn có ích cho nhiều người thuộc lớp trẻ, chẳng hạn trong đó có cháu Nguyễn Chí Đức.
      Bài viết của ông Trọng đúng là “nặng” như tên của ông.
      Kính.

      • Khách said

        Chú Nguyễn Chí Đức (donghailongvuong) có phải là cá chìm, được cử theo dõi vivonam trước đây?

        http://vovinamvvd.com/modules.php?name=Forums&file=viewtopic&t=259&postdays=0&postorder=asc&start=0

        ————
        Sau khi tham khảo ý kiến của nhiều võ sư huấn luyện viên, môn sinh các cấp khắp nơi trên thế giới. Nhất là đã thỉnh thị xin ý kiến của võ sư Chưởng Môn môn phái Vovinam Việt Võ Đạo.

        Chúng tôi quyết định:

        – Xóa nick Donghailongvuong và những bài viết có liên quan với níck nầy.

        Lý do:

        – Thành viên nầy đã có sự bất kính với những võ sư cao cấp trong môn phái.
        – Thành viên nầy đã nói xấu, hăm dọa, tạo sư mâu thuân giữa Tổ Đường và hội Việt Võ Đạo Thành Phố và các môn sinh khắp nơi gậy sự hoang mang, chia rẽ trong môn phái.

        Thừa lịnh chưởng môn:
        *. Không dung túng những người có ý đồ phá hoại, gây chia rẽ, nói xấu và hăm dọa người khác.

        Chúng tôi xin xóa vĩnh viễn nick có tên là donghailongvuong trong diễn đàn của thư viện và những bài viết có liên quan với nick đó…

        Xin Vovinam Hà Nội cử người khác xứng đáng hơn để thông tin lên mạng.

        Nay trân trọng thông báo.
        Thừa ủy nhiệm và sự đồng ý của chủ nhiệm kiêm chủ bút là võ sư Cẩm Bình.

        Webmaster.

        ————-

        Thấy chú Chí Đức nổi tiếng ở bên Trái tim VN Online 5 năm trước:
        http://ttvnol.com/member/donghailongvuong/profile/thread_posted

        Lộ mặt sớm trên các diễn đàn rồi giờ còn vô đây phá tiếp nữa?

        • Nguyễn An Liên said

          Tôi đã thấy chuyện đó từ ngày nó bị đạp vào mặt ! Khổ nhục kế thôi !

        • Lưu Văn Phong said

          Cái ông Nguyễn Chí Đức này rất đáng chán, cư xử 2 mặt, vừa là an ninh (nói xấu một tôn giáo, có ý đồ chia rẽ môn phái võ thuật Vovinam), vừa là người biểu tình (lấy mặt đập vào giày của đ/c Minh, có bố trí người quay phim, chụp ảnh).
          Ông Trần Nhật Quang vậy mà dễ chịu hơn, ổng chỉ thể hiện một mặt, rất rõ ràng là cán bộ của cơ quan chức năng, không thích biểu tình, không thích chiếu phim!

        • Trần Quốc said

          Trích lại 2 cái còm của donghailongvuong:

          # 02/12/2011 lúc 10:10 : Đức Quốc Xã và Cộng Sản chẳng qua cũng là đứa con rơi ,lạc loài của Công Giáo mà thôi.
          # 02/12/2011 lúc 11:44 : Cộng Sản và Công Giáo chỉ là đồng sàng dị mộng mà thôi.

          Lúc thì con rơi của mẹ hờ, lúc thì con rơi mẹ hờ chung giường. Nghĩ mãi mà không hiểu được ý tứ 2 cái ‘mà thôi’ của cháu Đức ra thể làm sao.

          Mà thôi, mà thôi …để đời nó trôi. Chỉ sợ vôi bôi, đâu còn ngon xôi.

          • Tôi cũng đã từng đi biểu tình khẳng định TS – HS là của Việt nam và trong thâm tâm mong một điều gì đó lớn hơn thế . Nhưng thật buồn có rất nhiều kẻ như thằng […]

      • Anh BS xóa tên thằng […] trong còm của Gloomy 1721979 là do:
        – Chưa có chứng cứ rõ ràng thì đừng chụp mũ thằng ấy.
        – Không nên tạo ra sự nghi kỵ, e dè, chia rẽ giữa những người tham gia biểu tình bảo vệ chủ quyền biển đảo của Việt Nam.
        – Đừng để cư dân mạng có cái nhìn thiếu tin tưởng vào tập thể những người biểu tình (tập thể tự phát thì tất yếu sẽ có kẻ lạ trà trộn).
        – Mặt khác, cũng có thể anh BS “phối hợp” với […] để “bảo vệ” thằng […]?

  45. người dân said

    quốc hội chẳng phải của dân
    mà là của đảng từ chân lên đầu

    đại biểu mà lại là quan
    thì làm đại diện cho dân cái gì?

    đi họp quốc hội để oai
    đến lúc biểu quyết nhìn ngài bí thư.

    quốc hội bàn luật cho vui
    đảng mà chưa duyệt lại lùi lần sau

    đại biểu há mồm ngồi nghe
    chính phủ biểu diễn đến khi hết giờ

    quốc hội quyền lực nhân dân?
    có đảng lãnh đạo đâu cần “lũ bay”

    mỗi năm hội họp đôi kỳ
    bất kể chuyện gì ta vẫn thành công

  46. Cục Đất said

    Kính phục bác Phạm Đình Trọng nói chỉ được cái đúng.
    Quốc Hội kỳ này thế lực nắm quyền tràn vào chiếm chỗ hết.
    Nhưng Quốc Hội dỏm do Luật Bầu cử dỏm .
    Luật Bầu cử dỏm lại do Quốc Hội khóa trước dỏm (Quốc Hội thông qua)
    Hiến pháp thì chình ình điều 4, để người ta mặc sức lợi dụng
    Nhân dân thì chân chất , các nhóm lợi ích thì quá lươn lẹo.
    Giống như một chiếu bạc mà người chơi ngay tình ngồi chơi với tên cờ bạc bịp.
    Không biết bao giờ dân mình mới tỉnh ra , bác nhỉ ?

  47. qx said

    Thưa bác Trọng, chúng nó “hiệp thương” nhau chia chác quyền lực và đặc quyền lợi đặc độc chiếm cái đất nước này, chớ nhân dân nào bầu, nào bẩu chúng nó làm đâu.

    Nói chung mọi sự là do bọn “lãnh đạo” bất tài vô tướng nhưng tham tàn cả. Quốc hội như cái chợ hả, trách nhiệm bọn lãnh đạo; giáo dục, y tế, môi trường tan nát hả, lôi bọn lãnh đạo ra mà nói, vậy thôi, không tình không lý gì nữa, mệt.

    qx

  48. Thạch Thảo said

    “… 500 Đại biểu Quốc hội khóa XIII của nhiệm kì 2011 – 2016 vừa bắt đầu, có tới 458 Đại biểu là đảng viên cộng sản. Hơn 3% dân số chiếm hơn 90 % ghế trong Quốc hội! Một sự bất công ngang nhiên ở ngay cơ quan lập pháp, nơi xác lập kỉ cương, công bằng xã hội! Một sự coi thường Dân đến đau lòng, đến xấu hổ! Chỉ một con số khách quan đã chứng minh Quốc hội đó là Quốc hội của một đảng chứ đâu phải của toàn Dân! Toàn bộ thành viên cơ quan thực quyền cao nhất của đảng Cộng sản là Bộ Chính trị và Ban Bí thư đều là Đại biểu Quốc hội. Ban chấp hành Trung ương đảng có 175 ủy viên chính thức thì 84 ủy viên Trung ương đảng, một nửa Ban chấp hành Trung ương đảng tràn vào Quốc hội, chiếm ghế trong Quốc hội! Số người là công chức trong bộ máy hành pháp chiếm ghế Đại biểu Quốc hội, chiếm chỗ trong cơ quan lập pháp còn đông hơn nữa! Thành phần Quốc hội như vậy mà ông Tổng Thư kí Hội đồng bầu cử Quốc hội khóa XIII vẫn mạnh miệng tuyên bố: Thành phần cơ cấu Đại biểu Quốc hội phản ánh tính đại biểu rộng rãi cho các thành phần Nhân Dân! Trời ơi, Hội đồng bầu cử Quốc hội mà nói như vậy thì họ còn biết gì đến nỗi đau, nỗi tủi của Dân khi ngước nhìn Quốc hội, nhìn cơ quan quyền lực của Dân đã bị đánh tráo thành cơ quan quyền lực của đảng!.”

    Cám ơn bác Phạm Đình Trọng rất nhiều ,
    Qua bài viết của Bác, Dân đen như tôi bây giờ mới hiểu ra tại sao số lượng người dân căm thù và khinh bỉ Việt cộng ngày càng gia tăng nhanh chóng.

  49. người miền trung said

    Hãy làm một người dân “THÔNG THÁI ” , muốn THÔNG chẳng được ,muốn THÁI không xong .
    Với những “ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI” ,là truyền thông tiếng nói của nhân dân ,mà không biết Dân cần cái gì, thiếu cái gì , thừa cái gì , Tốt nhất về quê phụ vợ bán rau , còn hơn ngồi ở đó như bù nhìn .

  50. nhung said

    Thực ra những vấn đề nêu trong bài viết là những vấn đề hầu như ai cũng biết,nhưng tổng kết ,đúc kết ra được bản chất của vấn đề thì Bác Phạm Đình Trọng quả là người có tài ,-cái tài ấy xuất phát từ một tấm lòng luôn đau đáu nghĩ về đất nước ,về thân phận những người dân )những người dân thực sự,chứ không phải một nhúm người có đặc quyền đặc lợi) Việt Nam!Xin cảm ơn Bác!Đọc xong ,tôi cứ ngậm ngùi nghĩ lại thân phận mình!nhưng Bác Trọng ơi!Những kẻ vô tài ,thủ đoạn ,dối lừa …khoác cái áo đẹp đến đâu trước sau cái áo che bên ngoài cũng rách,thực tế phũ phàng vạch trần cái bản chất bên trong!Một ví dụ gần đây nhất,khi mới ngồi vào ghế Bộ trưởng,tự nhận “ấn tiên phong “cho cho bàn dân thiên hạ biết tính năng động của nội các mới,Bộ trưởng Đinh La Thăng làm rất nhiều việc “không giống ai “ở cái Bộ nổi tiêng là phá của,đốt tiền của dân như “trảm tướng giữa trận tiền,yêu cầu UBND thành phố Hà Nội trả lại vỉa hè cho người đi bô..,CB của Bộ GTVT không chơi golf ,CBNV của cơ quan Bộ GTVT gương mẫu đi xe buýt làm mẫu cho thiên hạ đi xe buýt giảm ùn tắc giao thông vv…Mọi người giật mình tưởng phen này nội các mới sẽ làm những việc đông trời,”xé toang cái màn đêm đen tối soi đường chỉ lối cho chúng ta đi (lời chủ tịch Hồ Chí Minh)Có tờ báo mạng bốc lên đưa Đinh Bộ trưởng vào danh sách nhân vật của năm 2011!Phải chăng đã đến lúc “Đường lên hạnh phúc rộng thênh thang”? Nhưng ôi thôi!Qủa bong bóng đầu tiên trong một loạt bong bóng của Đinh Bộ trưởng nổ quá sớm!Báo Pháp luật Việt Nam(báo lề phải chứ không phải báo phản động ) số 340 ra ngày 6/12/2011,,trên trang 7 có bài “VỠ MỘNG XE BUÝT”-mời các bạn tìm đọc,để ta cảm thấy được tương lai của những cái bánh vẽ do cái nội các -sản phẩm của Quốc Hội “Đảng cử ,Dân bầu” mà Bác Trọng đã chỉ ra!

  51. Dân đen said

    Nêu những ai biết địa chỉ mail của các đại biểu quốc hội ở địa phương mình thì xin hãy gởi bài này của bác Trọng cho họ đọc. Ít ra cũng có tác dụng là kiểm tra thử họ có còn dây thần kinh xấu hổ hay không, nhất là các ‘cộng biểu’ như hồng phúc tâm yến…

  52. Dũng said

    Bài này hay, người viết có nghề, có kiến thức, chắc cũng là dân chuyên mới có lý luận rành mạch và logic như thế. Bài viết nếu được công bố rộng rãi sẽ góp phần tích cực trong việc khai thông và phát triển dân chủ xã hội.

  53. Lê Chiến Công said

    Người dân mong muốn được “sống và làm việc theo hiến pháp và pháp luật”. Nhưng khó quá khi chính người công quyền vi phạm hiến pháp và pháp luật ! Cứ nhìn việc đàn áp mấy cuộc biểu tình yêu nước vừa qua thì biết ai vi hiến rồi !

  54. buncuoiwa said

    Vậy là lại phải:Ơn đảng ơn chính phủ tạo ra cái QH kì quặc này!

  55. xikhoi said

    kiếp làm nô lệ 1000 năm giặc Tàu nên dân ta không biết làm chủ mình để đến nỗi giặc tàu cướp đảo, cướp biển mà chỉ có vài trăm người đi phản đối ở Hồ Gươm. Còn quan chức cái gien nô lệ bố mẹ. ông bà truyền cho nó át mất cái gien tự cường và tự trọng. Dân vậy thì quân vậy vậy….Vậy vậy thì phải chịu vậy đi !! “dân tộc Việt toàn gặp những sự khốn nạn nhất của nhân loại”!!!

  56. Dòng Dõi Hồng Bàng said

    Ở mỗi tổ bầu cử: Đưa cho 5 củ khoai thối, bắt dân chọn 3 củ thì chắc chắn 3 củ được chọn ít thối hơn 2 củ còn lại
    Trên phạm vi toàn quốc: Nhiều nhóm 3 củ khoai ít thối hơn đó sẽ tạo thành một đống khoai đã được chọn và đó cũng chỉ là một đống khoai thối mà thôi

  57. Cuội Baxạo said

    Phân tích của bác Trọng quá sâu sắc ,rất chí lý và hoàn toàn đúng đắn.Thực tiễn đã chứng minh cho thấy là trong mấy năm qua giới cầm quyền nói thật nhiều, hô hào thật nhiều nhưng rút cục là chẳng làm gì cả hoặc có làm thì cũng đi ngược lại với những gì họ đã nói. Đáng buồn thay cho cả dân tộc nhưng chẳng thể làm gì mà chỉ tự an ủi: ” ở Việt Nam nó thế”. Phải chăng tại con số 13 – con số chỉ kẻ phản bội Chúa. Tôi cũng có một cảm nhận là từ khi thành lập nước Việt Nam DCCH đến nay chưa có một Quốc Hội- cơ quan quyến lực cao nhất của đất nước như theo quy định trong Hiến pháp- lại như Quốc hội Khoá 13 này, từ ông Chủ tịch Quốc hội đến đại đa số đại biểu ( phải trừ một vài người, chỉ một vài người thôi như ông Dương Trung Quốc chẳng hạn) chẳng xứng đáng với tư cách đại diện cho nhân dân.

  58. nacdanh said

    nội tình của quốc hội thì ai cũng biết, biết từ cách đây mấy chục năm rồi.Cái trò gian lận phiếu của các cuộc bầu cử từ trước đến nay đều có, bởi kiểm phiếu có ai giám sát đâu? các tổ bầu cử, ban bầu cử, hội đồng bầu cử đều là đảng viên cả, danh sách ứng cử cũng toàn là đảng viên. Quốc hội lần này 14 uỷ viên bộ chính trị đều vào quốc hội, nên họp quốc hội không khác gì cuộc họp của bộ chính trị mở rộng, các quyết sách của quốc hội cũng là quyết sách của bộ chính trị( không còn phải trả lời đại biểu như các khoá quốc hội trước là: cái này đã có ý kiến của BCT, hoạc BCT kết luận vụ vina sin chưa ai phải kỷ luật…)Quá độc đoán, mất dân chủ. Trong khi đó 14 uỷ viên bộ chính trị lại không bị ràng buộc bởi hiến pháp(đứng trên pháp luật) như thế làm sao có thực thi pháp luật nghiêm minh được

  59. Hồng Lạc said

    Chừng nào còn độc quyền về chính trị thì chừng đó những quyền tự do hiến định của người dân vẫn chỉ là hình thức dù đó là ngôn luận, báo chí, lập hội, biểu tình…
    Vì bản chất thật sự của mọi chế độ độc tài là tìm cách củng cố quyền lực của mình nên những nhu cầu của người dân về các quyền tự do sẽ xung đột với ý muốn của thể chế độc tài đang trên đường duy trì quyền lực độc tôn. Nếu quốc hội với hơn 90% là đảng viên ĐCS có soạn ra các luật liên quan đến các quyền tự do này thì cũng chỉ là hình thức mà thôi, không hơn không kém. Tại các quốc gia dân chủ, nhiều quyền tự do không có trong các điều luật vì theo suy nghĩ của tất cả mọi người dân là nó vốn tự do nên không cần có điều luật vì điều luật sẽ hạn chế bớt sự tự do (ở Mỹ không có luật báo chí).
    Tại Việt Nam, luật báo chí đã được bàn và soạn thảo từ lâu nhưng không thể thông qua vì nó hạn chế các quyền về tự do báo chí.
    Quyền tự do lập hội thì có lẽ không bao giờ được nêu ra vì mọi chế độ độc tài đều sợ tụ tập đông người lại có tổ chức.
    Quyền biểu tình nếu có cũng sẽ bắt buộc phải xin phép trước, nêu địa điểm, số người, ngày giờ và chờ sự trả lời của chính quyền trước một số ngày.

    Ôi thôi, buồn lắm bác Trọng ơi…hu hu!!!

  60. Ẩn danh said

    gia nhu hai ong trong nay doi ghe cho nhau thi dan duoc nho. Mot bai viet sau sac chinh xac moi moi nguoi hay doc va suy ngam

  61. khách said

    cảm ơn tác giả!

  62. HỒ THƠM said

    Chiều chiều ngồi mở ti vi
    Thấy họp Quốc hội lâu ni mà buồn

    • Mongun said

      Bác buồn, đừng mở ti vi
      Mở internet thấy gì cũng hay.

    • người dân said

      Nếu buộc phải mở tivi
      Tránh kênh nhà nước, kênh gì cũng hay.

    • Cục Đất said

      Ngồi buồn mở cái ti vi
      Thấy kênh nhà nước em thì chuyển ngay
      Vớ va vớ vẩn suốt ngày
      Nói nhăng nói cuội lại hay dạy đời
      Nhìn mấy khuôn mặt trơi trơi
      Phét lác dối trá tơi bời muốn điên

  63. gia tao said

    hạt gạo làng ta,
    có mưa tháng bảy
    hết thảy vào túi bọn tham

  64. Ẩn danh said

    Bác Trọng nói:”Quan chức Nhà nước được Nhân Dân trao cho quyền lực Nhà nước…”.Nhưng ở cái xứ ta, quan chức có thực sự do nhân dân trao cho quyền lực hay không?Có chạy quyền chạy chức không?…Bác Trọng viết một bài rất hay mở mang dân trí hiểu biết về Quốc hội và đại biểu Quốc hội xứ ta, mong bác sẽ có một bài viết về Nhà nước và quan chức Nhà nước xứ ta hiện nay. Nhưng chắc sẽ là một đề tài “nhậy cảm”, khó viết.

  65. Ẩn danh said

    Cám ơn Ông!
    Chúng ta hãy biểu tình trên mạng!

  66. Tấn Dũng said

    Nhân dân nào thì chính phủ ấy, than nỗi gì?!
    Dân ươn hèn, ích kỷ, cam chịu đè đầu cưỡi cổ gần cả thế kỷ nay, sẽ còn bị đè đầu cưỡi cổ dài dài.
    Hic!

    • Cục Đất said

      Tôi nghĩ không phải vậy, mà là dân kém nhận thức thì đúng hơn. Do tuyên truyền, do cuộc sống hòa bình, do việc mất tự do dân chủ là khó thấy (mỗi người chỉ mất một ít, nên khó thấy)

      • bh said

        Ông già tôi là một nhà khoa học cũng có chút it tiếng tăm và là một cán bộ CM lão thành (55 năm tuổi đảng). Hàng ngày qua báo chí (lề phải) cụ vẫn thấy sự ung nhọt của XH này nhưng khi nói chuyện cụ vẫn một lòng bênh vực và tin theo ĐCSVN. Cho nên theo tôi nghĩ muốn đất nước này, xã hội này tốt đẹp thì trước hết “thành phần” như ông cụ phải đi về “thế giới bên kia” tất tần tật cái đã.

    • nhung said

      Không nên nói về Nhân Dân Việt Nam như vậy!Nhân Dân ta vốn trung hậu,ĐCSVN rất khéo trong việc tuyên truyền,làm cho người dân cảm thấy có được ngày hôm nay (ai mà chẳng rùng mình nghĩ đến cảnh đói 1945?) là nhờ có Đảng!Vả lại so với thế giới thì đời sống của dân ta còn thấp ,nhưng so với trước 1945 ,nhiều người dân bình thường có điều kiện sống khá hơn -được dùng điện (tuy với giá cắt cổ,nếu không có Tivi thì cũng có thể ghé vào nhà bên cạnh xem chẳng hơn là xưa kia chẳng biết những thứ đó là gì ư?)Do bị bó hẹp tầm nhìn ,lại phải lo kiếm sống “cho bằng chị bằng em”,các vị cao niên trong nhà sức đâu mà bàn chuyện tự do ,dân chủ,chuyện ức hiếp ,chuyện tham quan ô lại,và bao nhiêu chuyện chúng ta đang bàn trên mạng…Đại bộ phận gia đình ở VN có truyền thống con cái vâng lời và luôn sợ mình làm phiền lòng cha mẹ lChỉ cần các bác Giets -ta -pô đến ..i nhà hỏi thăm ,các cụ trách con cháu ,là xuôi hết

  67. Chịu chi said

    Với thể chế như hiện nay là đảng lãnh đạo toàn diện thì đẻ ra Quốc hội để làm gì vì Quốc hội cũng hầu hết là đảng viên và hiện tại đã có quá nhiều ban bệ rồi đẻ thêm chỉ tốn kém tiền của nhân dân lao khổ để đóng thuế nuôi cán bộ lãnh đạo mà thôi và tạo thêm nỗi sợ hãi cho nhân dân với chế độ XHCN. Buồn lắm thay một năm nữa lại trôi qua mà mọi việc vẫn thế.

  68. Lương Đắc Bằng said

    Thật chí lý, cảm ơn Bác Trọng.
    Cách nay, hơn hai chục năm, Tôi cũng đã từng là đại biểu HĐND, khi ấy tôi còn rất trẻ, tốt nghiệp ĐHTCKT ra, được hơn một năm thì đựơc bổ nhiệm phó .. . . .ít thời gian sau lên trưởng, kỳ bầu cử QH và HĐND các cấp năm ấy, tôi được đảng đưa ra ứng cử, trong tổ ầu cử của tôi, sau khi kiểm phiếu, được mấy người bạn tiết lộ cho biết, tỷ lệ của anh không phải điều chỉnh (ý là không phải cho thêm phiếu, cho đủ phần trăm như chỉ đạo) thời kỳ ấy, ý thức công dân cũng đã rât cao, các cán bộ – lãnh đạo “thâm niên” của ta, phiếu rất thấp, nhưng đều “phù” cho phép, trên 90% phiếu bầu, đ/c BT phiếu bầu chỉ là 15%(và theo chỉ đạo, phải cho đ/c đạt 99%)
    Lịch sử đã và đang nguyền rủa !

    • gia tao said

      đường đi nghỉ nổi hiện tinhi mà kinh

    • lequangtrrung99 said

      Có thiệt không bác? 15% sao lên 99% lận? Tui là dân đen, biết bầu cử chỉ là hình thức, thế nên lần nào cũng nhè người… trẻ nhất, ý chừng đảng đưa ra để làm đòn kê thì tui bầu… Chả bầu mấy ông tai to mặt… mập
      Tui nghĩ, nếu có “chế biến” cùng lắm là 5-10%, chớ sao dữ vậy?

      • nguyen ngoc thin said

        Đất nước lúc thịnh lúc suy ,nhưng hào kiệt thời nào cũng có ! nhà văn PHẠM ĐÌNH TRỌNG là một minh chứng ?.Tôi KÍNH PHỤC ông !

  69. đi lạc đường sẽ đến sai đích muốn đến đích phải nhìn thấy maú xương của đất nước đổ ra qua bao cuộc chiến tranh trên đất nước ta mà có trách nhiêm với đất nước ,chứ đừng vì miếng sống hoặc cái ghế mà vô trách nhiêm với tổ quốc

  70. NgồiChờ said

    Qủa là qúa đau đớn, chua xót, tủi nhục khi đọc bài của bác Phạm Đình Trọng.
    Một bài viết từ đáy lòng của một người VN, nói giùm cho hơn 80 triệu người VN chưa được hưởng quyền làm người, chỉ đáng để được các “đỉnh cao trí tuệ”, “tinh hoa dân tộc”, “giai cấp tiên phong” lãnh đạo, dẫn dắt, phân công, chỉ bảo.
    Bao nhiêu xương máu nhân dân đã đổ ra để rồi có được cái xã hội như thế này sao?
    Cám ơn bác Trọng.

  71. xinh said

    quốc hội là ai quốc hội là ta.tiền vàng đầy két mặc cha chúng mày

  72. Đăng Quang. said

    Xin cảm ơn bác Phạm đình Trọng về những bài viết sâu sắc,đúng và trúng tim đen lũ độc tài.
    Mong bác hết sức cảnh giác trước mọi thủ đoạn của chúng.Cầu mong Trời Phật phù hộ độ trì cho bác luôn mạnh khoẻ và may mắn!

  73. Dân Việt said

    Tất cả những việc này đang diễn ra ở VN, đấy cũng chính là nỗi đau, nỗi nhục cho 84 triệu người dân, nhưng sự viêc vẫn còn mãi tiếp diễn với sự hộ trợ của bạo quyền. 3D đã lên tiếng dạy bảo cho Miama nhưng lại không sờ gáy mình Đúng là nói láo quen nên mồm không biết ngượng.

  74. Thành said

    Quê Mẹ ta đấy mà không còn của ta nữa, không còn mang hồn ta nữa! Buồn lắm! Đau lắm!

    Đau quá! Là nỗi đau của người dân. Còn lũ quan chức ô lại thì vô cảm và vô sỉ chẳng biết đau là gì?!

Gửi phản hồi cho Tấn Dũng Hủy trả lời